Mùa hè là khoảng thời gian chúng ta dễ dàng cảm nhận bầu trời cao xanh không một gợn mây, những tia nắng vàng rót mật, có những cơn mưa rào bất chợt, tiếng ve kêu râm ran khắp cả một vùng … Đặc biệt, mùa hè còn là mùa chia tay bạn bè, thầy cô và mái trường mang đến cho biết bao học sinh những cảm xúc, kỉ niệm khó quên. Do đó, mùa hè cũng là một chủ đề mà được các nhà văn, thi sĩ, nhạc sĩ khai thác. Dưới đây chúng tôi sẽ gửi đến các bạn những bài thơ hay về mùa hè để bản cảm nhận 1 chút về khoảng thời gian học trò vui tươi.
Những bài thơ hay về mùa hè
1. Mùa hè nào gặp gỡ…
Mùa hè nào gặp gỡ
Mùa hè nào chia ly
Mùa hè nào hội ngộ
Tôi cầm trên tay hai mùa hè rực rỡ
Còn mùa hè cuối cùng rơi đi đâu?
Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mất
Xin trả lại cho tôi
Xin trả lại cho tôi người yêu tôi
Dẫu chỉ là xác con ve sầu chết khô
Ấy chính là mùa hè của tôi
Ngủ quên trong nách lá
Những ngọt bùi tôi đã nếm trải
Những đắng cay tôi đã nếm trải
Những mùa hè bỏng rát sau lưng
Còn mùa hè cuối cùng tôi gặp lại
Trốn đi đâu ngoài tầm mắt tôi tìm?
Đây là bài thơ của tác giả Nguyễn Nhật Ánh. Nội dung bài thơ viết về mùa hè, nhưng thực sự ngụ ý của tác giả muốn nói đến sự chia ly khi mùa hè đến. Từng vần thơ, câu thơ đều lột tả lên nỗi nhớ nhung sâu sắc đến khoảng thời gian đẹp trước đây.
2. Mùa hè nồng cháy
Mùa hè nồng cháy
Ở trên má em
Mùa đông lạnh lẽo
Ở trong tim em
Nhưng có một ngày
Hỡi em!
Mùa đông sẽ trên má
Mùa hè sẽ trong tim.\
Chỉ trong hai câu thơ hàm súc tác giả đã vẽ ra trước mắt người đọc một bức tranh mùa hè rực rỡ với những gam màu đậm, tươi tắn cùng những hình ảnh đặc trưng của mùa hè. Sự so sánh giữa mùa đông và mùa hè rất hay tạo ra sự khác biệt cho bài thơ
3. Bài học mùa hè
Con ve mang phím dương cầm
Trèo lên cây phượng thì thầm cùng nhau
Rủ rê mùa hạ đến mau
Cho từng cánh phượng đỏ au giữa trời
Bóng cây râm mát em ngồi
Lật trang vở mới học bài rất ngoan
Ve ve ve hát xênh xang
Trời xanh ngơ ngác… một dàn đồng ca
Bầy chim lách chách bay qua
Âm thanh tròn trịa rơi sà xuống sân
Tiếng em lẫn tiếng chim ngân
Hoà cùng hợp xướng xanh ngần tiếng ve
Ngước lên em gặp mùa hè
Khi lũ ve đã leo về nhành cây
Vừa gấp vở lại – dang tay
Chạm chùm nắng đỏ rơi đầy tóc em
Nhà thơ đã đưa vào bức tranh của mình những hình ảnh vô cùng quen thuộc, gần gũi nhưng lại không đi theo khuôn sáo, lối mòn nào. Những hình ảnh con ve, cây phượng, bóng râm, … cho ta cảm nhận được sự hiện diện của mùa hè nơi đây.
4. Bất chợt mùa hè
Tháng năm – một đám mưa hè
Lô nhô búp đỏ
Bích Chiêu hát ở bar Hòa Bình
Một chút hương lài theo gió
Ta đi bên nhau ở phố nào?
Ve rên ran ở góc rừng, cả khu rừng
Bất kể mùa nắng, mùa mưa, mùa xuân, mùa hạ
Bom tấn, bom bi, bom tọa độ
Tô Lan Phương hát ở đây
Thường là nhớ khi tiếng ve chìm
Anh nhớ em khi con chích chòe múa xòe đuôi xám
Nhài ơi, không có bông lài ở rừng!
Bây giờ là tháng năm – đám mưa hè vội vã
Không đủ ướt sũng những suy tưởng, hoài niệm
Về một tiếng ve, một nụ hôn, một góc rừng,
một cơn sốt, một loạt bơm rơi
Quá khứ lằng nhằng tia chớp.
Tháng năm – đám mưa hè bất chợt
Tôi loay hoay theo đám mưa này.
Mưa xuân chưa tới… tôi còn nhớ ai?
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, tác giả đã dẫn chúng ta đến với một bức tranh thiên nhiên rực rỡ, tràn trề sự sống của mùa hè, đến với một không khí náo nhiệt, rộn ràng của cuộc sống thường nhật vẫn đang tiếp diễn.
5. Bên ngưỡng cửa mùa hè
Anh để dành chiếc hôn
Cho những ngày chưa tới
Cây cùng anh đứng đợi
Lá bay đây hàng hiên
Hè đã đến bên thềm
Bướm bay còn lơ đãng
Hoa đã đỏ hết mình
Hương thơm còn thoang thoảng
Cây đắm mình trong nắng
Bóng ngả nghiêng vơi đầy
Mành mành giăng thấp thoáng
Chập chờn mưa bóng mây…
Mênh mông hồ rượu say
Bạt ngàn đêm với gió
Mát lạnh cơn giông chiều
Trăng lu và trăng tỏ
Con mèo của anh ơi!
Tất cả còn nguyên đó
Chờ em đã từ lâu
Xanh xanh từng thảm cỏ
Một mùa xuân bỏ ngỏ
Bâng khuâng từng lối đi…
Bài thơ trên miêu tả về cảnh mùa hè. Phải chăng chính nhà thơ đã mở rộng tâm hồn mình để cảm nhận cuộc sống, để phát hiện ra cái thế giới bên trong đang tuôn tràn của thiên nhiên, và cái vận động không ngừng trong tự nhiên.
6. Chợ mùa hè
Trời lóe nắng, chợ vào đầy những nắng
Đầy những người chen chúc họp…mồ hôi.
Các mẹt bún bày ruồi không hở trắng.
Các sàng dưa bán nhặng kín xanh tươi.
Đây, góc quán bà già ngồi rũ nóng.
Kia, cửa lều ông lão quạt khăn tay.
Chó le lưỡi ngồi thừ nhìn cũi đóng,
Lợn trói nằm hồng hộc thở căng giây.
Trong khi ấy, tiếng rao mời nhớn nhác,
Những hàng chè, hàng nước chạy va nhau.
Nhưng đắt nhất có chị hàng bán quạt
Ngồi trước đình không kịp đếm tiền xâu.
Trong bài thơ này không chỉ có họa, có hương mà còn có cả những thanh âm muôn vẻ của cuộc sống thường nhật. Các bạn có thể cảm nhận được khi đọc qua từng câu thơ, những hình ảnh rất mộc mạc, giản dị và lôi cuốn.
7. Có một mùa hè
Có một mùa hè
sẽ còn mãi trong em
Thành phố biển, dòng sông, Bà Nà, núi Chúa
Gửi lại vòng tay
nồng nàn như lửa
Bờ môi hôn khao khát,
dịu dàng…
Gửi biển đêm trăng
sóng trắng bụi vàng
chúng mình đùa vui như con trẻ
vồng ngực anh phập phồng hơi thở
dâng em lên, sóng biển bồng bềnh…
Bà Nà ơi,
ôm lấy cuộc tình
Giữa đêm hè nép vào anh đỡ lạnh
Nụ hôn giờ đây
mặn mòi vị đắng
Xa nhau rồi
xa xôi lắm người ơi!
Tình yêu của em
tựa ánh sao rơi
Xé tan màn đêm
giọt sương buốt lạnh
Gửi lại cho anh
sông Hàn lặng sóng
chơi vơi đêm hè
câu hát ru em.
Sẽ chẳng còn
cãi vã, hờn ghen.
Sẽ chẳng ngọt ngào
làn môi, ánh mắt.
Anh là bình minh
rọi trên mặt đất
Chẳng bao giờ
anh hiểu được em đâu…
Ta đã yêu nhau như thể mối tình đầu
Cứ ngơ ngác, cứ dại khờ, nông nổi
Dẫu mai này mỗi người mỗi lối
Có một mùa hè
sẽ còn mãi trong em!
Đây là bài thơ về chủ đề mùa hè mà người con trai hồi tưởng lại những ký ức khi đi ngao du cùng với người yêu của mình vào những năm trước đây. Câu thơ “ta đã yêu nhau như thể mối tình đầu” là câu quyết định cho chuyện tình đẹp mãi mãi.
8. Có một mùa hè như thế
Có một mùa hè như thế
Chúng mình về biển gặp nhau
Chân trời thẳm xa trước mắt
Ngàn mây trắng vỗ trên đầu
Có một bài thơ như thế
Đọc lên các bạn nghe cùng
Để rồi chúng mình nhìn biển
Đại dương đâu còn mênh mông
Có một mùa hè cháy đỏ
Qua rồi hay vẫn chưa qua
Sóng xanh Sầm Sơn vẫn vỗ
Gió mặn còn trong làn da
Có một mùa hè vậy đó
Ta về cùng biển và nhau
Sắp sang thu rồi bạn nhỉ
Nhớ Sầm Sơn một bến tàu
Thiên nhiên không hề u ám, trầm lặng khi nắng chiều buông mà trái lại, rất rộn rã và sôi động khi 2 người gặp nhau ở biển Sầm Sơn. Trong cái nắng nóng oi bức đó là một tình yêu sét đánh “một mùa hè cháy đỏ”.
9. Dấu hiệu mùa hè
Gió cuộn trên cành cao
Những ngày xuân đang vạm vỡ
Hơi ẩm tan hết
Cửa sổ mở toang mùa hè
Em trong tiếng chim tàng cây không ngừng nở tung
Em trong lá khô đang cong trên mái dốc
Ào xuống như mưa mặt đường
Làm ướt đẫm những dự định
Không hồi ức
Không viễn vọng
Người như mùa ập đến xanh tốt
Người là thời gian đang sinh nở phút này
Lời thơ như diễn tả một cuộc sống đang sinh sôi, tiếp diễn ngay cả khi ngày sắp tàn, một khung cảnh thật êm đềm và thanh bình nơi làng quê. Cùng viết về mùa hè nhưng những cảm xúc trong mỗi bài thơ lại đem đến một mùa hè khác nhau.
10. Đầu mùa hè
Xuân đó mà nay đã hạ rồi,
Bầu sen nghe có khí hương bay
Nắng nung cỏ biếc, màu xanh nhạt,
Gió xác hoa hồng, sắc đỏ phai.
Lửa lựu đầu thềm phơi cánh bướm,
Vườn hè núp bóng tỉnh hồn ve.
Hy Hoàng giấc mộng kìa ai tá?
Thời đại đâu xưa thế giới này!
Ve kêu một thứ âm thanh không xa lạ với mùa hè được ví như một cung đàn mùa hạ tấu lên một cách rộn ràng hòa chung với bản đàn rạo rực, hối hả của nhịp sống căng tràn trong thiên nhiên
11. Em yêu mùa hè
Em yêu mùa hè
Có hoa sim tím
Mọc trên đồi quê
Rung rinh bướm lượn
Thong thả dắt trâu
Trong chiều nắng xế
Em hái sim ăn
Trời, sao ngọt thế
Gió mát lưng đồi
Ve ngân ra rả
Trên cao lưng trời
Diều ai vừa thả
Bài thơ thể hiện tình yêu mùa hè của tác giả. Chỉ với 3 khổ thơ ngắn gọn, nhưng hàm ý lại bao quát, thể hiện rõ quan điểm yêu thích mùa hè như thế nào. Những như ảnh như hoa sim tím, dắt trâu, gió mát lưng đồi, cánh diều đã diễn tả lên được vùng quê thanh bình nơi đây.
12. Hoa khế mùa hè
Lại đến mùa khế đơm hoa tím
Những con sâu trong đất hoá thành ve
Nắng mải lang thang trên những vỉa hè
Để hoa khế rắc đầy sân nỗi nhớ.
Gió sẽ còn xôn xao trên vòm lá
Trái bàng xưa chín đã sắp rơi rồi
Sông mở lòng ra đón lũ trẻ xuống bơi
Trên cánh đồng ai đi tìm châu chấu.
Có ai nhớ những ngày mưa tìm sấu
Những trái vàng ươm ngọt nắng mùa hè
Những buổi trưa râm ran những tiếng ve
Đi đổ dế bên bờ đê cháy tóc…
Lại đến mùa khế đơm hoa tím
Rắc đầy sân nỗi nhớ một thời…
Đọc bài thơ, ta không chỉ đơn thuần thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên mùa hè rực rỡ, sống động mà còn cảm nhận được vẻ đẹp phong phú, thanh cao của hồn thơ. Đặc biệt là hình ảnh hoa khế vào mùa hè rất đẹp đẽ và sinh động.
13. Lớp học mùa hè
có một chùm một chùm những tiếng chim non
có một chùm một chùm hoa nắng
một chùm em thẩn thơ ô cửa mùa hè
lớp học của những kẻ mê man
người thầy quay về sau bao năm bài giảng còn dang dở
thầy bảo mình đã già các em thì quá trẻ
nào đừng lay thức giấc mơ
phượng đỏ môi em đang đáp xuống ròng ròng
mưa thẫm ngoài kia không tiếng động
sân trường chỉ còn khoảng trống
trên tay em từng tia ban mai mảnh hơn sợi tóc khô dần
từ lâu rồi hoàng hôn chẳng quay về phía ấy
phía có tàng cây lưu niên không giữ nổi thân mình
phía có bức tường cách ngăn đến hồi sụp đổ
vết dấu người đi dâng cỏ biếc trùng trùng
có một chùm một chùm câu chuyện cũ
im lìm thư viện mốc meo
im lìm bảng đen giấy trắng
may quá nơi này còn sót vài cơn mưa từ tốn
đủ lạnh để rùng mình
Bài thơ miêu tả về cảnh lớp học vào mùa hè. Mùa hè là mùa các bạn học sinh được nghỉ ngơi giải trí sau một năm học tập vất vả, nhưng lại có một lớp học mùa hè làm cho sự giải trí đó tan biến đi. Và tác giả miêu tả về mùa hè của mình như vậy đấy.
14. Mùa hè
Những cây phượng đứng cầm bó đuốc
Đàn ve cắm trại hát vang vườn
Đường vắng áo dài và tiếng guốc
Trời oi nồng như bởi thiếu hương.
Mặt trời như bóng đèn cao áp
Chiếu sáng chang chang thấy rõ ngày
Những bóng cây nép vào góc núp
Những cánh tay nằm trong găng tay!
Và nụ cười ai vừa mới nở
Nên kia nhà nghe cũng khô khô
Tiếng ve như những niềm sầu nhớ
Từ trong lưu bút vang mơ hồ.
Trời trưa hầm hập như cơn sốt
Anh chòng chành trong nửa tỉnh mê
Chợt cánh cổng kêu lên hoảng hốt
Thư gửi trường em bị trả về!
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ đã được tác giả tái hiện một cách đầy chân thực và sinh động. Chính kết cấu đầu cuối tương ứng của hai câu lục ngôn ở đầu và cuối tác phẩm đã khép mở hai tâm trạng tạo nên mạch hàm ẩn của toàn bài thơ.
15. Mùa hè đang đến kìa
Mùa hè đang đến kìa
Hót vang lên chim cu!
Hạt cây nảy mầm rồi,
Và đồng cỏ mọc xanh,
Hát vang lên chim cu!
Cừu mẹ trả lời con,
Bò mẹ nhường bê con,
Bò mộng lồng quấy phá,
Cừu đực quanh quẩn quanh,
Hát vui lên chim cu!
Chim cu, ơi chim cu!
Chim hót hay lắm cơ!
Hót mãi đừng ngừng nhé!
Nào hót đi, chim cu!
Hót đi, chim cu ơi!
Bài thơ được viết theo thể thở 5 chữ với nhịp thơ đa dạng và linh hoạt, đã tạo nên hình ảnh mùa hè rất đẹp trong mắt mỗi người.
16. Mưa Hạ
Mưa lại về trên những ngả đường quen
Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi
Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới
Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ
Có nghe gầy trên những phiến chân qua?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;
Có thương quá những hôm chiều rạo rực;
Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?
Những loài ve cứ mải miết đi tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Như trong mắt gã si tình em biết,
Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…
Tôi đã già để viết những niềm mơ
Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái
Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:
– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…
17. Hạ VỀ Trong Đáy Mắt Nâu
Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi
Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím
Hạ lại về cho lòng ta tìm kiếm
Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?
Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?
Sao chẳng nói để ve sầu nức nở
Mưa hạ về nghe như lời than thở
Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng
Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung
Một hồn thơ cho những ngày xa vắng
Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng
Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô
Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ
Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết
Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết
Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta
Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua
Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ
Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở
Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang…
18. Cơn Mưa Hạ
Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.
Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi.
Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?
Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!
19. Một Trời Phương Cũ
Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi
Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi
Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ
Phượng của người tình gõ nhịp trên môi
Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng
Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong
Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ
Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?
Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm
Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm
Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ
Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm
Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan
Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn
Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá
Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng
Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa
Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa
Màu phượng cũ đã về khung trời mới
Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa
20. Màu Thời Gian
Phượng lại về khoe sắc với trời xanh
Cái oi bức nặng nề như ngộp thở
Người thành phố với khát khao chợt nhớ
Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang
Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang
Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm
Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm
Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay
Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát
Biển gợi tình em tung tăng bờ cát
Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ
Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ
Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió
Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ
Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi
Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi
Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi
Như tình yêu có bao giờ dừng lại
Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao
21. Hạ Nhớ
Em về không mùa hạ sắp về rồi
Cơn mưa rào tắm hàng cây trước ngõ
Ve khan tiếng u sầu trong làn gió
Chiều nhạt nhòa màu phượng đỏ ngày qua
Hạ năm này không biết có còn xa?
Hoàng hôn rớt bâng khuâng bằng lăng tím
Khói thuốc rơi bờ môi anh ngọt lịm
Ký ức buồn khắc khoải mãi không thôi
Thấm thoắt đưa rồi cũng mấy hè trôi
Người dưng đợi một người dưng không thấy
Hạ dửng dưng đến rồi đi, thế mãi
Bóng người xưa còn hun hút nơi nào
Tình chênh vênh nên lệ mãi tuôn trào
Lối ngày xưa chắc mình anh còn nhớ
Hạ oi bức nặng nề tim ngạt thở
Hay tại lòng cứ mãi đợi chờ em?
Em về không mùa hạ sắp về rồi
Em về không mùa hạ của tôi ơi…!?
22. Bâng khuâng mùa hạ
Những cánh khuynh diệp lao xao
Thả hương theo gió len vào hồn ai
Đêm trầm như tiếng thở dài
Trăng khuya lặng lẽ cài trên tóc thề
Bây giờ mùa hạ trở về
Con ve trong lá mải mê kéo đàn
Ngập ngừng ngọn gió lang thang
Bâng khuâng với ánh trăng vàng rụng rơi
Qua đi lâu lắm một thời
Mùa thi, hoa phượng, tơ trời vấn vương
Qua đi để nhớ để thương
Áo bay trắng xóa con đường chiều xưa
Rồi chia tay, rồi tiễn đưa
Ai đà có nhớ trường xưa một người
Năm tháng đứng lặng bên đồi
Và hoa phượng cũng rụng rời trong tim.
23. Ta mất nhau mùa hạ
Ta mất nhau mùa hạ
Nắng thôi vàng sân ga
Chiều tương tư bóng lá
Thấp thoáng một quê nhà.
Mà em đã bỏ lại
Màu mắt biếc kiêu sa
Một thời tình ngây dại
Còn vướng vấp lụa là.
Tóc thề chia hai ngả
Chắc gì đã phôi pha
Nhánh buồn em gom giữ
Để hương đừng bay xa.
Ta mất em mùa hạ
Ta mất ta đời nhau
Mai em thành người lạ
Còn quen tóc tơ nhầu…
24, Mùa hạ và sen hạ
Hạ đi
Hạ có biệt mùa thu đang về
thu đánh đắm phố phường trong lá rụng
Với bóng người gánh cốm áo nâu kia
Sen tàn…
như trăng khuya
ấp ủ hạt thơm đêm trong vắt
Hạ còn trên đầm thôn
ta xa về thơm dìu dặt
Vì hạ không có lỗi
Nên thu cứ cao vời
Cắc cớ với Sen nở muộn
Giở ra một lá xanh rơi…
25. Mưa cuối mùa hạ
Cơn mưa lớn kéo về thành phố
Em bỗng nhiên lại trở về nhà
Sau ba năm xa cách
Em bối rối ngồi lặng thầm hút thuốc
Trời đã mưa. Những giọt mưa đập vào cửa sổ
Em hốc hác, bơ phờ
Sao bao cuộc truy hoan triền miên đây đó
Những điệu nhạc giật gân và rượu mạnh uống đến mềm môi
Để cố quên người chồng và quá khứ
Em lăn xả vào ánh đèn những đèn đixcô xanh đỏ
Anh vẫn chờ đợi em và đứa con chúng ta từ năm đó
Anh mang nỗi buồn bất lực trong tim
(Em mới ngoài đôi mươi, nông nổi? thường tình!)
Rồi em về. Mưa cuối mùa như thác đổ
Em hốc hác bơ phờ
Ngồi lặng thầm như hoá đá
Bỗng nhiên dụi thuốc lá vào gạt tàn và ra ngoài bếp
Em lại pha cà phê như những buổi chiều nào
Khi uống cà phê em nói cùng anh:
“Ngày mai chúng mình đi đón con bé về tội nghiệp”
Em chưa nói được lời xin lỗi
Nhưng cái nhìn của em ân hận và bối rối
Anh biết em đã thành thật và chín chắn hơn xưa…
26. Mưa đầu mùa hạ
Khẽ khàng rơi lên kính cửa
anh biết rằng mưa trở về
Từ kiếp luân hồi giọt nước
theo dòng vô định em đi
đã xanh màu xanh của sóng
đã trắng màu trắng của mây
Trong suốt giọt mưa đầu hạ
tìm anh vào lúc rạng ngày
Vội vàng mở tung cửa sổ
tìm em nào thấy em đâu
đầy hè trắng hoa sấu rụng
lá non đãm ướt trên đầu
Giơ tay chỉ gặp ngọn gió
mát lành như là có nhau
27. Mưa rào mùa hạ
“Vàng đấy, kìa vàng
Trên trời rơi xuống!”
Trẻ con la hét
Đuổi theo mưa rào…
– Trẻ con, thôi nào,
Để chúng lại sau
Ta sẽ cất mưa
Vàng trời cho ấy
Khi kho đã đầy
Lúa mì thơm nức!
28. Nơi tiếng ve mùa hạ
Con ve vẫn cứ miệt mài
Gọi ai không biết?
Rạc rài thâu đêm…
Gọi từ buổi Hạ vừa nhen
Tháng Năm chừ đã…
Vẫn quen giọng sầu!
Gọi về thuở ấy ban đầu?
Lá xanh,
cành mới chớm màu tương tư
Gọi người một thoáng hồ như?
Người bao năm đã tạ từ,
chia ly…
Gọi tình bỏ nắng mà đi?
Gọi duyên phận lỡ xuân thì,
tóc tơ…
Gọi hoài có hết bơ vơ
Có ai thương cảm…
cùng chờ với không?
Thơ Hay Về Mùa Hè Gợi Nhớ Tuổi Học Trò
Bài thơ: Nhớ mãi hè ơi – Khuất Việt Hưng
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
Bài thơ: Mùa hè bên đường
Tháng tư hạ chớm về rồi
Lắng nghe trong lá bồi hồi tiếng ve
Em về tập vở nghiêng che
Ta theo bước nhỏ lòng nghe thoáng buồn
Hạ ơi đừng khép cổng trường
Ve ơi đừng hát lòng đường bâng khuâng
Ngày mai trên vạn nẻo đường
Còn đâu tiếng trống tựu trường nôn nao
Còn đâu tiếng guốc xôn xao
Còn đâu ánh mắt người trao cho người
Còn đâu nữa những nụ cười?
Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương
Tháng tư mùa hạ lên đường
Nắng vương vương nắng, buồn vương vương buồn.
Bài thơ: Hè đến – Vô Danh
Bây giờ ai đã quên chưa?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao.
Bài thơ về mùa hề hoa phượng
Phượng vĩ đỏ báo mùa hè đã đến,
Như nhắn nhủ phút chia ly cận kề,
Trường lớp xa tóc thề chưa kịp nói,
Bạn xa tôi tim nhói kỷ niệm qua.
Ve rộn ràng trên nhành bàng gốc cảnh,
Tuổi học sinh nhí nhảnh cũng dần trôi,
Ôm sách vở bôi mờ thời gian đọng,
Cố hôm nay khỏi thất vọng ngày mai.
Tay trong tay những ngày vui đến lớp,
Cười vui đùa chớp nhoáng đựt quà nhau,
Phút dò bài thấp thỏm sợ lo âu,
Rồi vỡ oà trống thâu điểm tan học.
Trường đứng đó qua bao thời khó nhọc,
Dựng nhân tài bao bọc trí thức khôn,
Bên cửa sổ tâm hồn chợt khắc khoải,
Mới đó thôi sắp phải xa thật rồi.
Tâm lắng động bồi hồi nước mắt chảy,
Hợp rồi ly hết thảy phải xa thôi,
Còn giây phút tôi cùng ngồi bên bạn,
Tận hưởng đi khổ nạn ta xum vầy.
Từng bầy chim sắp tung cánh vươn ra,
Vào thế giới xa hoa đầy cám dỗ,
Cố lên nhé! Dù khổ hãy tiến lên,
Có thất bại làm nên thành công đó.
Bài thơ: Trường xưa – Phạm Trung Kiên
Cứ ngỡ rồi đây xa lắm một mái trường
Ta không đủ sức níu thời gian gần lại
Mái ngói mờ rêu, tán lá bàng xa ngái
Những con đường, sỏi đá nhịp buồn tênh
Tháng năm rơi trên bậc thềm chênh vênh
Sân trường cũ, và bài thơ cũng cũ
Ô cửa sổ bốn mùa nắng rủ
Và cơn mưa trong trẻo mắt bạn bè
Một mùa xa hoa phượng chật vòng xe
Nét mực tím vương dấu tay mùa hạ
Màu xanh dịu thân thương trên vòm lá
Nhạt sắc trời, con chim sẻ nào bay…
Qua những mùa thu vương lối heo may
Hoa cỏ tím góc sân trường thầm lặng
Ai không nhớ những vòm trời mây trắng
Mùa tựu trường gom gió hát vu vơ…
Gốc bàng xưa im lặng đến bây giờ
Mong mỏi phía hành lang xa vời vợi
Chỉ một câu thơ cũng thành tiếc nuối
Chuyện giận hờn, viên sỏi nhỏ màu xanh
Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua nhanh
Mái tóc xưa chắc giờ không còn ngắn
Đã đơn giản như ta từng ngộ nhận
Một điều gì, mà nào có gì đâu…
Bàn ghế xưa rưng rưng ngả màu
Mùa xưa cũ bâng khuâng như thần thoại
Hoa cỏ may buồn đi vào xa mãi
Kỷ niệm giăng đầy rợp một mái trường quê
Bạn bè xưa chẳng có lúc tìm về
Trái bàng chín nằm ngơ trong mùa cỏ
Giọng thầy khan, trầm ngâm trong gió
Mái tóc thầy điểm bạc hoa lau
Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua mau
Tuổi thời gian nhòe lem như giọt mực
Thương nhớ ấy nhuộm màu mây ngũ sắc
Lá học trò vụng dại trốn nơi nao…
Ô cửa mùa thu mây trắng lại bay vào
Ta lại thấy mình những ngày thu lớp trước
Con đường mùa xa, bàn tay nào với được
Giấc mơ một mái trường màu ký ức phong rêu
Hiên lớp xưa lời thầy vọng đều đều
Bụi thời gian phủ đầy lên kỷ niệm
Bài thơ cũ đợi ta về viết tiếp
Tuổi vụng về hát gọi tháng năm ơi…
Ta bước đi tiếng trống giục bồi hồi..
Bài thơ: Mùa hè kỷ niệm
Sân trường văng vẳng tiếng ve
Kìa cây phượng vĩ hoa che kín cành
Xuân qua hè đến phải đành
Xa thầy xa bạn độc hành lẻ loi …..
Thời gian thoăn thoắt như thoi
Chợt đi chợt đến khiến tôi chạnh buồn
Hai mươi năm xa mái trường
Chưa ngày về lại cội nguồn tuổi thơ
Học trò đầy ắp mộng mơ
Nhưng đời như sỏi trơ trơ gót mòn!
Bài Thơ Lục Bát Về Mùa Hè
Bài thơ số 1:
Hạ đến gọi khúc chia xa
Hạ đến gọi phượng nở hoa gọi hè
Hạ đến rộn rã tiếng ve
Hạ đến gọi nắng trưa hè gắt gao
Hạ về vàng nắng hanh hao
Hạ về gọi nắng gió Lào nồng oi
Hạ về giọt nắng đưa thoi
Hạ về cây rủ bóng soi rũ cành
Hạ mang ta nắng vàng hanh
Hạ mang bằng tím trên cành rộ hoa
Hạ mang áo trắng chia xa
Hạ mang mơ mộng tình ta học trò
Hạ ơi ta nhớ phượng rơi
Hạ ơi ta nhớ cái thời trắng tinh
Hạ ơi trong nắng lung linh
Hạ ơi phượng lỡ dứt tình bay xa
Hạ rời ta mãi bôn ba
Hạ rời thu tới lá xa lìa cành
Hạ rời gọi tiết trời xanh
Hạ rời gọi mãi tình anh cùng nàng.
Bài thơ số 2:
Men theo vạt nắng ta đi
Xểnh tay rơi rớt những gì còn xuân
Hoàng hôn sao lắm trái ngang
Chiều chưa tắt nắng vội mang đêm về
Gọi em rung chuyển cơn mê
Ai ơi lẻ bạn tìm về cố nhân
Mai kia trả nợ sắc cầm
Hỏi phù sa chớ trách lầm dòng sông
Ai gọi kí ức phải không..?
Chỉ cho ta với.. yêu thương chỗ nào
Men về bước thấp bước cao
Tìm em nơi chốn ồn ào trường xưa
Ra sông gom mớ thực hư
Tưới vào gốc phượng coi như gọi hè.
(Gọi hè – Hải Phương)
Bài thơ số 3:
Hạ về, nghiêng nắng trên vai
Chợt mưa, chợt nắng từng ngày đi qua.
Trên cây lá thắm mượt mà,
Vi vu, gió thoảng hương hoa dịu dàng.
Nắng vàng toả nhẹ không gian,
Để cho Anh ước, mơ màng… Có nhau.
Phượng hồng đỏ thắm một màu,
Mênh mang điệp khúc ve sầu râm ran…
Mong sao tiếng nhạc, cung đàn
Câu thơ mộng ước chẳng màng đợi trông.
Lời thơ trải rất nhiều dòng,
Cũng không nói hết trọn lòng Anh đây.
Hạ về trên cả nhành cây,
Hoa đua nhau nở, làm ngây ngất lòng.
Anh ngồi ôm mộng ước mong,
Hôn môi thật nhẹ, hôn trong bóng chiều.
Trao em cả một trời yêu,
Trao em một chút nâng niu dỗ dành.
Mong sao mùa hạ qua nhanh,
Tình Anh ở lại kết thành keo sơn…!
(Hạ về – Liên Phạm)
Bài thơ hay về mùa hè số 4:
Hạ về phượng thắm hàng cây
Sân trường ngập nắng tung bay áo dài
Hẹn nhau lưu bút trao tay
Mùa vương vấn củ mắt ai lén nhìn
Hạ ơi mùa của chúng mình
Viết trang nhật ký tự tình chia xa
Luyến lưu rơi rớt giọt ngà
Phút giây bịn rịn rời xa không đành
Khi không gọi hắn bằng anh
Đường xưa từng bước song hành bên nhau
Vẫn thường gọi hắn mày tao
Bây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầu
Tiếng ve vang khúc nhạc sầu
Còn đâu mùa củ đưa vào câu thơ
Áo ai trắng mãi dại khờ
Để cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòng
Với tay đón cánh phượng hồng
Bâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nay
Tình thơ chưa kịp trao tay
Hạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim.
(Sắc đỏ hạ thương – Quý Phương)
Bài thơ 8 chữ về mùa hè số 5:
Tìm về Hạ cũ quanh co
Hỏi ngày xưa có buồn xo tháng ngày
Nắng vừa khẽ chạm bàn tay
Chợt mưa rơi đến ướt vai mất rồi
Nhớ hoài mùa cũ trong tôi
Áo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơ
Chiều nay ngắm cánh phượng mơ
Bỗng đâu thấy lại bài thơ năm nào
Thẹn thùng viết – ngại ngùng trao
Để giờ năm tháng ngã màu thời gian!
Xa nhau buổi ấy hè sang
Tiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưa
Hạ ơi! thương mấy cho vừa
Nhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầy
Về thăm niệm khúc chiều nay
Nghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa!
(Hè về – Lê Thanh Tâm)
Bài thơ số 6:
Trời xanh không gợn bóng mây
Hạ xưa để lại đong đầy nhớ thương
Hoàng hôn chải mái tóc buông
Gió kia cứ mãi vấn vương mây chiều.
Hạ ơi…tôi nhớ rất nhiều
Hạ cho tôi gửi bao điều tới anh
Tình ta chẳng thể mộng lành
Bài thơ dang dở thôi đành cất đi.
Nhủ lòng đừng có nghĩ suy
Nhưng khi hạ đến dạ thì nhớ thêm
Hạ à….tôi đã cố quên
Mà sao cứ thế gọi tên một người!
(Hạ thương – Nguyễn Minh Ngọc)
Bài thơ về mùa hè số 7:
Mùa xuân cất cánh bay rồi
Hạ đang rừng rực lên ngôi đất trời
Dát vàng rực rỡ muôn nơi
Ẩn trong trái chín, nhuộm ngời hương hoa.
Ve sầu ngân vọng khúc ca
Phượng hồng rực lửa chia xa bạn bè
Tháng tư mới chớm sang hè
Mà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.
Hạ về mây trắng thong dong
Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà
Rủ cơn gió đến la đà
Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.
Hạ về chắp cánh diều bay
Tuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…!
(Hạ về – Phượng Loan)
Bài Thơ 4 Chữ Về Mùa Hè
Bài thơ: Cuối hè
Cuối hè mây trắng
Đi tìm ca dao
Mưa giông mưa rào
Đi tìm ruộng hạn
Trái bòng rám nắng
Đi tìm mắt em
Cành phượng im lìm
Đi tìm lá biếc
Dòng sông trong vắt
Tìm cánh buồm xa
Có bác trâu già
Đi tìm bóng mát
Gió buông câu hát
Đi tìm bờ tre
Mùa cạn ngày hè
Em mơ đến lớp.
Bài thơ: Hè về
Đàn chim se sẻ
Hót trên cánh đồng
Bạn ơi biết không
Hè về rồi đó
Chiều nay bạn gió
Mang nồm về đây
Ôi mới đẹp thay!
Phượng hồng mở mắt
Dòng sông trong vắt
Trườn lên bãi xa
Một chuyến đò qua
Mang theo lũ bướm
Cánh diều bay lượn
Thênh thang lúa đồng
Bạn ơi thích không?
Hè về rồi đó!
Bài thơ: Thả diều
Chiều dần tắt nắng
Gió bồng lên cao
Cánh đồng lúa chín
Hương thơm ngọt ngào
Bé vui hớn hở
Tung cánh diều lên
Diều bay trong gió
Giữa trời mông mênh
Diều bay cao vút
Gặp bạn mây xanh
Thỏa bao mơ ước
Diều bay vòng quanh
Bé thầm mong ước
Được như cánh diều
Bay vào vũ trụ
Khám phá bao điều.
Bài thơ: Em yêu mùa hè
Em yêu mùa hè
Có hoa sim tím
Mọc trên đồi quê
Rung rinh bướm lượn
Thong thả dắt trâu
Trong chiều nắng xế
Em hái sim ăn
Trời, sao ngọt thế
Gió mát lưng đồi
Ve ngân ra rả
Trên cao lưng trời
Diều ai vừa thả
Thơ Tình Mùa Hạ
Bài thơ: Những mùa hạ nắng – Huỳnh Minh Nhật
Em có thấy hạ về trong nắng muộn?
Khi tiếng ve đã mỏi cuối chân trời,
Và có thấy nắng loang đầy nỗi nhớ,
Giữa đêm gầy muôn vạn ánh sao rơi?
Tôi trở lại những nơi mình hò hẹn
Chợt giật mình ngơ ngác mắt buồn em
Chiều chập choạng chở người theo hoài niệm
Phố loay hoay gọi gió cuốn chân tìm…
Đêm mưa cuối đã thay lời hát cuối
Mùa hạ sang phượng cháy những con đường
Em có thấy hồn thơ ai đó gọi,
Như giận hờn một kẻ đã từng thương?
Hoàng hôn nay phố vắng ai buồn lắm!
Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?
Ve quạnh quẽ dưới ánh chiều vàng vọt
– Chợt bồi hồi, thảng thốt khóc tìm nhau…
Bài thơ: Mưa hạ
Mưa lại về trên những ngả đường quen
Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi
Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới
Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ
Có nghe gầy trên những phiến chân qua?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;
Có thương quá những hôm chiều rạo rực;
Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?
Những loài ve cứ mải miết đi tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Như trong mắt gã si tình em biết,
Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…
Tôi đã già để viết những niềm mơ
Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái
Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:
– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…
Bài thơ: Nỗi nhớ tháng tư – Huỳnh Minh Nhật
Tháng tư rồi, mùa hạ đã về chưa?
Mà bầu trời hôm nay nhìn rất lạ
Nắng thôi hát bản tình ca oi ả
Gọi mưa đầy trên những lối em qua
Tháng tư về đâu hỡi những mùa hoa?
Đâu nắng mưa, đâu một thời để nhớ?
Những cánh hoa ai ép vào cuối vở
Nay xác xơ một thuở đã xa vời…
Gió nghẹn ngào ru ký ức đầy vơi
Phố cô đơn nên chiều buông rất vội
Ta xót xa những điều chưa dám nói
Gói trong tim bao giấc mộng không thành
Hạ có về cho năm tháng mong manh?
Những trời xanh có đầy trong mắt biếc?
Dẫu đã biết xa nhau là vĩnh biệt,
Cớ sao lòng da diết mãi khôn nguôi…
Bài thơ: Cơn mưa hạ – Tuyết Trang
Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.
Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi.
Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?
Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!
Bài thơ: Màu thời gian – Hoàng Mai
Phượng lại về khoe sắc với trời xanh
Cái oi bức nặng nề như ngộp thở
Người thành phố với khát khao chợt nhớ
Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang
Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang
Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm
Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm
Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay
Biển hạ vàng ru hồn khách đắm say
Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát
Biển gợi tình em tung tăng bờ cát
Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ
Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ
Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió
Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ
Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi
Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi
Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi
Như tình yêu có bao giờ dừng lại
Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao
Bài thơ: Một trời phượng cũ – Huỳnh Minh Nhật
Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi
Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi
Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ
Phượng của người tình gõ nhịp trên môi
Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng
Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong
Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ
Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?
Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm
Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm
Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ
Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm
Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan
Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn
Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá
Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng
Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa
Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa
Màu phượng cũ đã về khung trời mới
Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa
Bài Thơ Về Mùa Hè Mầm Non
Bài thơ: Nắng mùa hè
Chuồn chuồn thấy nắng bay cao
Gà con trốn nắng, chạy vào bóng cây
Nắng mùa hè nóng lắm đây
Đi đâu cũng phải đội ngay mũ vào
Bé Bi dại dột làm sao
Phơi đầu ra nắng…sốt cao đùng đùng.
Bài thơ mùa hè – Trần Đăng Khoa
Trưa hè gió thổi
Hoa phượng lung lay
Cánh hoa rụng bay
Như bầy bướm lượn
Tiếng ve ca rộn
Nghe như tiếng đàn
Trưa hè liên hoan
Hoa bay ve hát.
Những bài thơ hay nhất về mùa hè với mọi cung bậc cảm xúc
1. Mùa hè nào gặp gỡ
Mùa hè nào gặp gỡ
Mùa hè nào chia ly
Mùa hè nào hội ngộ
Tôi cầm trên tay hai mùa hè rực rỡ
Còn mùa hè cuối cùng rơi đi đâu?
Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mất
Xin trả lại cho tôi
Xin trả lại cho tôi người yêu tôi
Dẫu chỉ là xác con ve sầu chết khô
Ấy chính là mùa hè của tôi
Ngủ quên trong nách lá
Những ngọt bùi tôi đã nếm trải
Những đắng cay tôi đã nếm trải
Những mùa hè bỏng rát sau lưng
Còn mùa hè cuối cùng tôi gặp lại
Trốn đi đâu ngoài tầm mắt tôi tìm?
2. Bài học mùa hè
Con ve mang phím dương cầm
Trèo lên cây phượng thì thầm cùng nhau
Rủ rê mùa hạ đến mau
Cho từng cánh phượng đỏ au giữa trời
Bóng cây râm mát em ngồi
Lật trang vở mới học bài rất ngoan
Ve ve ve hát xênh xang
Trời xanh ngơ ngác… một dàn đồng ca
Bầy chim lách chách bay qua
Âm thanh tròn trịa rơi sà xuống sân
Tiếng em lẫn tiếng chim ngân
Hoà cùng hợp xướng xanh ngần tiếng ve
Ngước lên em gặp mùa hè
Khi lũ ve đã leo về nhành cây
Vừa gấp vở lại – dang tay
Chạm chùm nắng đỏ rơi đầy tóc em.
3. Lớp học mùa hè
Có một chùm một chùm những tiếng chim non
Có một chùm một chùm hoa nắng
Một chùm em thẩn thơ ô cửa mùa hè
Lớp học của những kẻ mê man
Người thầy quay về sau bao năm bài giảng còn dang dở
Thầy bảo mình đã già các em thì quá trẻ
Nào đừng lay thức giấc mơ
Phượng đỏ môi em đang đáp xuống ròng ròng
Mưa thẫm ngoài kia không tiếng động
Sân trường chỉ còn khoảng trống
Trên tay em từng tia ban mai mảnh hơn sợi tóc khô dần
Từ lâu rồi hoàng hôn chẳng quay về phía ấy
Phía có tàng cây lưu niên không giữ nổi thân mình
Phía có bức tường cách ngăn đến hồi sụp đổ
Vết dấu người đi dâng cỏ biếc trùng trùng
Có một chùm một chùm câu chuyện cũ
Im lìm thư viện mốc meo
Im lìm bảng đen giấy trắng
May quá nơi này còn sót vài cơn mưa từ tốn
Đủ lạnh để rùng mình.
4. Nhớ mãi hè ơi! (Khuất Việt Hưng)
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
5. Trường xưa (Phạm Trung Kiên)
Cứ ngỡ rồi đây xa lắm một mái trường
Ta không đủ sức níu thời gian gần lại
Mái ngói mờ rêu, tán lá bàng xa ngái
Những con đường, sỏi đá nhịp buồn tênh
Tháng năm rơi trên bậc thềm chênh vênh
Sân trường cũ, và bài thơ cũng cũ
Ô cửa sổ bốn mùa nắng rủ
Và cơn mưa trong trẻo mắt bạn bè
Một mùa xa hoa phượng chật vòng xe
Nét mực tím vương dấu tay mùa hạ
Màu xanh dịu thân thương trên vòm lá
Nhạt sắc trời, con chim sẻ nào bay…
Qua những mùa thu vương lối heo may
Hoa cỏ tím góc sân trường thầm lặng
Ai không nhớ những vòm trời mây trắng
Mùa tựu trường gom gió hát vu vơ…
Gốc bàng xưa im lặng đến bây giờ
Mong mỏi phía hành lang xa vời vợi
Chỉ một câu thơ cũng thành tiếc nuối
Chuyện giận hờn, viên sỏi nhỏ màu xanh
Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua nhanh
Mái tóc xưa chắc giờ không còn ngắn
Đã đơn giản như ta từng ngộ nhận
Một điều gì, mà nào có gì đâu…
Bàn ghế xưa rưng rưng ngả màu
Mùa xưa cũ bâng khuâng như thần thoại
Hoa cỏ may buồn đi vào xa mãi
Kỷ niệm giăng đầy rợp một mái trường quê
Bạn bè xưa chẳng có lúc tìm về
Trái bàng chín nằm ngơ trong mùa cỏ
Giọng thầy khan, trầm ngâm trong gió
Mái tóc thầy điểm bạc hoa lau
Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua mau
Tuổi thời gian nhòe lem như giọt mực
Thương nhớ ấy nhuộm màu mây ngũ sắc
Lá học trò vụng dại trốn nơi nao…
Ô cửa mùa thu mây trắng lại bay vào
Ta lại thấy mình những ngày thu lớp trước
Con đường mùa xa, bàn tay nào với được
Giấc mơ một mái trường màu ký ức phong rêu
Hiên lớp xưa lời thầy vọng đều đều
Bụi thời gian phủ đầy lên kỷ niệm
Bài thơ cũ đợi ta về viết tiếp
Tuổi vụng về hát gọi tháng năm ơi…
Ta bước đi tiếng trống giục bồi hồi.
6. Hè đến (Vô Danh)
Bây giờ ai đã quên chưa ?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao.
7. Phượng đỏ hè sang mênh mang nỗi nhớ (Hài Nhi Tóc Bạc)
Phượng vĩ đỏ báo mùa hè đã đến,
Như nhắn nhủ phút chia ly cận kề,
Trường lớp xa tóc thề chưa kịp nói,
Bạn xa tôi tim nhói kỷ niệm qua.
Ve rộn ràng trên nhành bàng gốc cảnh,
Tuổi học sinh nhí nhảnh cũng dần trôi,
Ôm sách vở bôi mờ thời gian đọng,
Cố hôm nay khỏi thất vọng ngày mai.
Tay trong tay những ngày vui đến lớp,
Cười vui đùa chớp nhoáng đựt quà nhau,
Phút dò bài thấp thỏm sợ lo âu,
Rồi vỡ oà trống thâu điểm tan học.
Trường đứng đó qua bao thời khó nhọc,
Dựng nhân tài bao bọc trí thức khôn,
Bên cửa sổ tâm hồn chợt khắc khoải,
Mới đó thôi sắp phải xa thật rồi.
Tâm lắng động bồi hồi nước mắt chảy,
Hợp rồi ly hết thảy phải xa thôi,
Còn giây phút tôi cùng ngồi bên bạn,
Tận hưởng đi khổ nạn ta xum vầy.
Từng bầy chim sắp tung cánh vươn ra,
Vào thế giới xa hoa đầy cám dỗ,
Cố lên nhé! Dù khổ hãy tiến lên,
Có thất bại làm nên thành công đó.
8. Mùa hè bên đường
Tháng tư hạ chớm về rồi
Lắng nghe trong lá bồi hồi tiếng ve
Em về tập vở nghiêng che
Ta theo bước nhỏ lòng nghe thoáng buồn
Hạ ơi đừng khép cổng trường
Ve ơi đừng hát lòng đường bâng khuâng
Ngày mai trên vạn nẻo đường
Còn đâu tiếng trống tựu trường nôn nao
Còn đâu tiếng guốc xôn xao
Còn đâu ánh mắt người trao cho người
Còn đâu nữa những nụ cười?
Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương
Tháng tư mùa hạ lên đường
Nắng vương vương nắng, buồn vương vương buồn.
9. Mùa hoa phượng (Nguyễn Kim)
Lời nào tả hết nỗi nhớ mong
Tình xưa bạn cũ mãi bên lòng
Mỗi mùa phượng thắm đầy mơ mộng
Nỗi nhớ trào dâng ngập cả lòng
Người xưa xa cách có biết không?
Tiếng ve nức nở thắt cỏi lòng
Tim nghe ray rức nhiều mơ mộng
Xác phượng tả tơi bởi gió giông
Nhớ thương lặng lẻ nén vào lòng
Có nỗi bâng khuâng lệ chảy trong
Xa xa trời ấy có chạnh lòng
Mỗi mùa phượng nở có nhớ không?
Bao nhiêu năm ve sầu nức nở
Bấy nhiêu lần thương nhớ trường xưa
Chùm phượng hồng trong gió đong đưa
Nỗi thương nhớ mỗi mùa phượng nở..!
10. Mùa hè (Nguyễn Nhật Ánh)
Mùa hè nào gặp gỡ
Mùa hè nào chia ly
Mùa hè nào hội ngộ
Tôi cầm trên tay hai mùa hè rực rỡ
Còn mùa hè cuối cùng rơi đi đâủ
Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mất
Xin trả lại cho tôi
Xin trả lại cho tôi người yêu tôi
Dẫu chỉ là xác con ve sầu chết khô
Ấy chính là mùa hè của tôi
Ngủ quên trong nách lá
Những ngọt bùi tôi đã nếm trải
Những đắng cay tôi đã nếm trải
Những mùa hè bỏng rát sau lưng
Còn mùa hè cuối cùng tôi gặp lại
Trốn đi đâu ngoài tầm mắt tôi tìm ?
Thơ tình mùa hè với cái nắng yêu thương
1. Mùa hè nồng cháy
Mùa hè nồng cháy
Ở trên má em
Mùa đông lạnh lẽo
Ở trong tim em
Nhưng có một ngày
Hỡi em!
Mùa đông sẽ trên má
Mùa hè sẽ trong tim.
2. Bên ngưỡng cửa mùa hè
Anh để dành chiếc hôn
Cho những ngày chưa tới
Cây cùng anh đứng đợi
Lá bay đây hàng hiên
Hè đã đến bên thềm
Bướm bay còn lơ đãng
Hoa đã đỏ hết mình
Hương thơm còn thoang thoảng
Cây đắm mình trong nắng
Bóng ngả nghiêng vơi đầy
Mành mành giăng thấp thoáng
Chập chờn mưa bóng mây…
Mênh mông hồ rượu say
Bạt ngàn đêm với gió
Mát lạnh cơn giông chiều
Trăng lu và trăng tỏ
Con mèo của anh ơi!
Tất cả còn nguyên đó
Chờ em đã từ lâu
Xanh xanh từng thảm cỏ
Một mùa xuân bỏ ngỏ
Bâng khuâng từng lối đi…
3. Chợ mùa hè
Trời lóe nắng, chợ vào đầy những nắng
Đầy những người chen chúc họp…mồ hôi.
Các mẹt bún bày ruồi không hở trắng.
Các sàng dưa bán nhặng kín xanh tươi.
Đây, góc quán bà già ngồi rũ nóng.
Kia, cửa lều ông lão quạt khăn tay.
Chó le lưỡi ngồi thừ nhìn cũi đóng,
Lợn trói nằm hồng hộc thở căng giây.
Trong khi ấy, tiếng rao mời nhớn nhác,
Những hàng chè, hàng nước chạy va nhau.
Nhưng đắt nhất có chị hàng bán quạt
Ngồi trước đình không kịp đếm tiền xâu.
4. Có một mùa hè
Có một mùa hè
sẽ còn mãi trong em
Thành phố biển, dòng sông, Bà Nà, núi Chúa
Gửi lại vòng tay
nồng nàn như lửa
Bờ môi hôn khao khát,
dịu dàng…
Gửi biển đêm trăng
sóng trắng bụi vàng
chúng mình đùa vui như con trẻ
vồng ngực anh phập phồng hơi thở
dâng em lên, sóng biển bồng bềnh…
Bà Nà ơi,
ôm lấy cuộc tình
Giữa đêm hè nép vào anh đỡ lạnh
Nụ hôn giờ đây
mặn mòi vị đắng
Xa nhau rồi
xa xôi lắm người ơi!
Tình yêu của em
tựa ánh sao rơi
Xé tan màn đêm
giọt sương buốt lạnh
Gửi lại cho anh
sông Hàn lặng sóng
chơi vơi đêm hè
câu hát ru em.
Sẽ chẳng còn
cãi vã, hờn ghen.
Sẽ chẳng ngọt ngào
làn môi, ánh mắt.
Anh là bình minh
rọi trên mặt đất
Chẳng bao giờ
anh hiểu được em đâu…
Ta đã yêu nhau như thể mối tình đầu
Cứ ngơ ngác, cứ dại khờ, nông nổi
Dẫu mai này mỗi người mỗi lối
Có một mùa hè
sẽ còn mãi trong em!
5. Đón hạ (Sen Nguyễn)
Cơn gió nhẹ lung lay cánh phượng
Thỏ thẻ lời nhắn những yêu thương
Chân ai bước nhẹ vấn vương
Sợ làm dao động giọt sương đêm tàn
Bình minh gọi reo vang ngõ vắng
Em nghiêng chao ánh nắng gọi mời
Thì thầm vọng tiếng phượng ơi
Lời em thánh thiện đánh rơi mùa hè
Tình vẫy gọi lặng nghe tiếng phượng
Dáng thiên thần vẫn ước khát khao
Trong em là mãi tự hào
Hạ về đón nhận em trao tình hồng.
6. Đầu mùa hè
Xuân đó mà nay đã hạ rồi,
Bầu sen nghe có khí hương bay
Nắng nung cỏ biếc, màu xanh nhạt,
Gió xác hoa hồng, sắc đỏ phai.
Lửa lựu đầu thềm phơi cánh bướm,
Vườn hè núp bóng tỉnh hồn ve.
Hy Hoàng giấc mộng kìa ai tá?
Thời đại đâu xưa thế giới này!
7. Em yêu mùa hè
m yêu mùa hè
Có hoa sim tím
Mọc trên đồi quê
Rung rinh bướm lượn
Thong thả dắt trâu
Trong chiều nắng xế
Em hái sim ăn
Trời, sao ngọt thế
Gió mát lưng đồi
Ve ngân ra rả
Trên cao lưng trời
Diều ai vừa thả.
8. Nói cùng anh (Hoàng Mai)
Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm
Công viên ấy em về hiu hắt nắng
Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng
Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn
Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn
Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm
Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm
Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều
Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu
Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ
Anh đã đến bên đời em lặng lẽ
Góc khuất nào cho em vẽ chân dung
Thực và mơ nào có lối đi chung…
Ta vẫn hát bài tình ca dang dở
Anh nợ em những đêm dài trăn trở
Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?
9. Hoa khế mùa hè
Lại đến mùa khế đơm hoa tím
Những con sâu trong đất hoá thành ve
Nắng mải lang thang trên những vỉa hè
Để hoa khế rắc đầy sân nỗi nhớ.
Gió sẽ còn xôn xao trên vòm lá
Trái bàng xưa chín đã sắp rơi rồi
Sông mở lòng ra đón lũ trẻ xuống bơi
Trên cánh đồng ai đi tìm châu chấu.
Có ai nhớ những ngày mưa tìm sấu
Những trái vàng ươm ngọt nắng mùa hè
Những buổi trưa râm ran những tiếng ve
Đi đổ dế bên bờ đê cháy tóc…
Lại đến mùa khế đơm hoa tím
Rắc đầy sân nỗi nhớ một thời…
10. Mùa hè đang đến kìa
Mùa hè đang đến kìa
Hót vang lên chim cu!
Hạt cây nảy mầm rồi,
Và đồng cỏ mọc xanh,
Hát vang lên chim cu!
Cừu mẹ trả lời con,
Bò mẹ nhường bê con,
Bò mộng lồng quấy phá,
Cừu đực quanh quẩn quanh,
Hát vui lên chim cu!
Chim cu, ơi chim cu!
Chim hót hay lắm cơ!
Hót mãi đừng ngừng nhé!
Nào hót đi, chim cu!
Hót đi, chim cu ơi!
Thơ mùa hè cô đơn đầy tâm trạng
1. Xa nhau mùa hạ (Tuấn Nguyễn)
Xa nhau rồi một nửa của đời tôi
em quay bước tình phai phôi từ đó
mùa hạ ơi sao về trên phố nhỏ
để đường tình nay cỏ úa rêu phong
Nhìn mưa giăng mà đau xé cõi lòng
bong bóng nước phập phồng khơi nổi nhớ
xưa đôi ta hòa chung cùng nhịp thở
nay hết rồi dang dở nửa đường mây
Có bao giờ người quay bước về đây
cùng ôn lại những ngày xưa thân ái
ta xa nhau đã bao mùa phượng trải
chốn thiên đường vọng mãi khúc tình ca
Cũng nơi này ngày đó tiễn em xa
bao năm vẫn thiết tha hình bóng ấy
dòng thư xưa còn đậm màu trang giấy
nẻo ái tình chỉ thấy mặn bờ môi.
2. Chào mùa hạ (Bình Minh)
Hạ về rồi đó em biết không ?
Trời quê lại đỏ cánh phượng Hồng
Bằng Lăng e ấp cùng tím nhớ
Bên nẻo đường về ta vẫn trông
Kỷ niệm ngày xưa cánh phượng Hồng
Ngắt đầy để rọ buổi hửng Đông
Rồi đem vào lớp trao em nhé!
Chuyện buổi ban đầu em biết không ?
Ngày xưa em vẫn đứng chờ trông
Chờ Anh dâng tặng cánh Phượng Hồng
Ép vào nhật ký đầy lưu luyến
Mong mối tình đầu không bão Giông
Chào nhé ! Hạ về trên bến Sông
Thuyền chở Hạ sang đón nắng Hồng
Ve sầu hót mãi mang niềm nhớ
Kỷ niệm nào quên rót chén nồng …
3. Phố đổ rêu phong (Huỳnh Minh Nhật)
Mùa hạ cũ còn vương đầy vai áo
Bước ta về phong dấu tích hoang sơ
Khép lại hết bao buồn vui nước mắt
Ta ngày xưa nào có biết đợi chờ!
Xé màn trời, trời hỡi hãy đổ mưa
Nắng chiều rơi bao nhiêu nữa cho vừa
Gom mây đến và kéo lòng gió lộng
Ta sẽ nhìn chân phố đổ rêu phong
Người quay đầu, cúi mặt, kệ người đi
Ta nơi đây đâu có nghĩ ngợi gì
Hà cớ sao mỗi đợt mùa trở dậy
Lại ngẩn người nuối tiếc nụ hồng say
Mùa đã về, mùa cũ tàn trước cửa
Sao ta buồn, chân mỏi bước liêu xiêu?
Đêm yên giấc gác đầu êm gối lụa
Sao giật mình, nhung nhớ đã từng yêu.
4. Mưa hạ
Mưa lại về trên những ngả đường quen
Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi
Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới
Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ
Có nghe gầy trên những phiến chân qua?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;
Có thương quá những hôm chiều rạo rực;
Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?
Những loài ve cứ mải miết đi tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Như trong mắt gã si tình em biết,
Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…
Tôi đã già để viết những niềm mơ
Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái
Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:
– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…
5. Một trời phượng cũ (Huỳnh Minh Nhật)
Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi
Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi
Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ
Phượng của người tình gõ nhịp trên môi
Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng
Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong
Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ
Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?
Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm
Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm
Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ
Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm
Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan
Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn
Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá
Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng
Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa
Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa
Màu phượng cũ đã về khung trời mới
Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa.
6. Hạ về trong đáy mắt nâu (Huỳnh Minh Nhật)
Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi
Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím
Hạ lại về cho lòng ta tìm kiếm
Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?
Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?
Sao chẳng nói để ve sầu nức nở
Mưa hạ về nghe như lời than thở
Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng
Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung
Một hồn thơ cho những ngày xa vắng
Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng
Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô
Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ
Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết
Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết
Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta
Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua
Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ
Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở
Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang…
7. Chia tay mùa hạ (Đức Trung)
Mùa hạ ơi sao ra đi vội vã?
Để em buồn nay đôi ngả chia phôi !
Tiếng ve kêu đã khản giọng cuối trời
Hoa phượng vỹ rũ buồn nơi ta đến.
Em lặng lẽ âm thầm khi hò hẹn
Ngước nhìn anh như thấy nghẹn trong tim.
Tình cảm đôi ta xây đắp niềm tin
Nay xa cách… chia ly cùng mùa hạ.
Chiều Hồ Tây sao mà mênh mông quá…!
Nhớ ngày đầu hạ đến…thỏa lòng nhau.
Anh ôm em trao gửi nụ hôn đầu
Hoàng hôn tím khuất sau chùa Trấn quốc.
Đường Cổ Ngư bao năm rồi quen thuộc
Ta vẫn ngồi ghế đá ngắm Hồ Tây
Kỷ niệm xưa trong ký ức đong đầy
Nhìn cành liễu bay bay lòng xao xuyến.
Mùa hạ ơi! Biết bao điều lưu luyến
Nay thu về mang theo chút heo may
Anh yêu em vẫn tha thiết tháng ngày
Cùng hẹn ước giữa thu vàng rực rỡ…!
8.Hạ đi (Liên Phạm)
Bình minh đến, sương đọng trên cành lá,
Những nụ hoa còn e ấp trong đêm.
Toả hương thơm… Thật quyến rũ êm đềm,
Tia nắng sớm, thật diệu kỳ lấp lánh.
Bỏ sau lưng cơn gió đêm se lạnh,
Buốt lòng mình, bởi nỗi nhớ mong manh.
Thuở xa xưa… hoa phượng nở đỏ cành,
Xa lắm rồi tuổi hồn nhiên trong trắng.
Em bẽn lẽn giấu chùm hoa thầm lặng,
Lén tặng anh, mà nước mắt phai nhoè.
Thoảng đâu đây vẫn réo rắt tiếng ve,
Trang lưu bút tái tê lời ly biệt…
Buổi chia tay ngọt ngào đầy lưu luyến,
Tim chợt buồn, xao xuyến bởi chia ly.
Hạ sắp đi, trao cảm giác diệu kỳ,
Thêm nhung nhớ … Buổi chia ly hạ cũ…!
9. Vào hạ (Sa Sa)
Mùa hè đã tới thật rồi đây
Gió hết vi vu nắng ngập đầy
Mây trắng ngang trời thôi lả lướt
Trên cành ve cất tiếng đinh tai
Đôi mắt u buồn trông ngóng ai
Đợi chờ tàn tạ vóc hình mai
Xuân thì mải mốt đi xa mãi
Mùa Hạ mang về chỉ gắt gay
Những dòng kỷ niệm dù hoen úa
Dấu vết ngày nào vẫn chẳng phai
Theo bước thời gian về quá khứ
Muộn sầu khắc khoải bám dằng dai.
10. Màu thời gian (Hoàng Mai)
Phượng lại về khoe sắc với trời xanh
Cái oi bức nặng nề như ngộp thở
Người thành phố với khát khao chợt nhớ
Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang
Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang
Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm
Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm
Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay
Biển hạ vàng ru hồn khách đắm say
Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát
Biển gợi tình em tung tăng bờ cát
Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ
Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ
Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió
Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ
Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi
Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi
Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi
Như tình yêu có bao giờ dừng lại
Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao
Tuyển Chọn Những Bài Thơ 5 chữ Về Mùa Hè Đặc Sắc Nhất
Tiếng ve đầu mùa hạ
Thơ tặng người chưa quen
Ta mất em mùa hạ
Tình ta dài sông Thương
Chia tay mùa hạ
Mùa hè ngắn ngủi
Sóng ở đây tội lắm
Trưa hóng cơn gió mát
Hè đã đến bên thềm
Tình yêu mùa hè Nga
Mong sao hết mùa đông
Mưa nằm trên lá cỏ
Hạ buồn
Em bây giờ xa lạ
Trên đây là những bài thơ hay về mùa hè do dean2020.edu.vn đã tổng hợp và chia sẻ với các bạn. Chắc chắn khi đọc những bài thơ hay về mùa hè, nhất là những bài thơ về mùa hè hoa phượng, bạn đọc sẽ dâng trào cảm xúc và nhớ tới kỷ niệm của tuổi học trò đầy hồn nhiên, vui vẻ. Hãy lưu lại những bài thơ này để đọc được mỗi ngày nhé.