Những bài thơ hay về Hà Nội đầy yêu thương và thơ mộng nhất

Khi nói đến Hà Nội, ta thường nhớ ngay đến câu nói :” Hà Nội không vội được đâu” Thật vậy, cuộc sống người dân nơi đây dịu dàng, trầm lắng chứ không vội vàng và hối hả như người Sài Gòn. Ở Hà Nội, chúng ta không khó để bắt vẻ yên ả của những ngày thu ngập nắng, những ánh nắng thu vàng lúc chiều xuống, những con phố nhỏ thoang thoảng mùi hương hoa sữa, những hàng hoa lúc tinh sương, những cơn mưa rào ngúng nguẩy bất chợt đã là cảm xúc để các nhà thơ, nhà văn sáng tác ra rất nhiều những tác phẩm có giá trị . Hãy cùng chúng tôi khám phá vẻ đẹp của Hà Nội những bài thơ hay dưới đây bạn nhé!

Những bài thơ hay về Hà Nội đong đầy cảm xúc

Những bài thơ hay về Hà Nội đong đầy cảm xúc

1. Hà Nội – Trần Đăng Khoa

Hà Nội có chong chóng
Cứ tự quay trong nhà
Không cần trời thổi gió
Không cần bạn chạy xa.
Hà Nội có nhiều hoa
Bó từng chùm cẩn thận
Mấy chú vào mua hoa
Tươi cười ra mặt trận.
Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Bên hồ ngọn Tháp Bút
Viết thơ lên trời cao.
Hà Nội có nhiều hào
Bụng súng đầy những đạn
Và có nhiều búp bê
Bóng tròn cho các bạn.
Hà Nội có tàu điện
Đi về cứ leng keng
Người xuống và người lên
Người nào trông cũng đẹp.
Mấy năm giặc bắn phá
Ba Đình vẫn xanh cây
Trăng vàng chùa Một Cột
Phủ Tây Hồ hoa bay…

2. Lang thang chiều Hà Nội – Mạc Phương

Hà Nội chiều nay trong tiết cuối đông
Cái nắng hanh làm đỏ hồng đôi má
Vết chân chim hằn sâu thêm vất vả
Xếp loằng ngoằng che cả nét tươi xinh.
Hà Nội với em chẳng chút thịnh tình
Những bước chân một mình nơi bệnh viện
Mặt mũi nhọ nhem chẳng màng thể diện
Chỉ buồn phiền đang mải miết chạy đua.
Hà Nội chiều nay méo ngọn gió lùa
Trên đường phố như cợt đùa nỗi khổ
Em lang thang gót buồn băng qua phố
Tự rặn mình…phải cố để mà vui.

3. Thu Hà Nội chờ anh – Lê Mỹ Hường

Hà Nội đã vào thu rồi, anh có biết không?
Lá vàng đỏ rụng rơi dài cuối phố
Heo may khẽ thổi qua con ngõ nhỏ
Nơi có em đang ngóng đợi anh về…
Hà Nội thu về đẹp đến say mê
Nắng hong nhẹ, đàn bồ câu nhặt thóc
Liễu bên hồ ngả nghiêng xõa tóc
Cây cơm nguội vàng chùm lá nhỏ xinh xinh.
Hà Nội thu chào đón ánh bình minh
Thạch thảo tỏa bên thềm hạt nắng
Hương sữa nồng thơm mặc lòng ai trống vắng
Khắc khoải, chờ mong một lời ước hẹn thề…
Hà Nội thu về, nhâm nhi cà phê
Nghe điệu nhạc bâng khuân tràn nỗi nhớ
Se sắt lòng thương yêu về một thủa
Hà Nội giao mùa giói đã gọi thu sang!
Mùa thu Hà Nội đẹp thật dịu dàng
Hương cốm gói trong lá sen thơm phức
Cúc khoe sắc nhẹ nhàng đánh thức
Người đi xa Hà Nội mãi chưa về…
Thu rải mật óng ả cả triền đê
Cánh đồng vàng thơm mùi hương lúa chín
Em nắm tay anh xốn xang, bịn rịn
Hẹn mùa thu sang, tàu sẽ cập bờ.

4. Phố đêm Hà Nội – Triệu Phú Tình

Hà Nội trời đêm nay thật dịu mát
Mới đầu hè ve đã hát nỉ non
Phố Khâm Thiên trên ngõ nhỏ con con
Hàng xén muộn vài người còn qua lại
Điếu thuốc tàn mắt mơ màng xa ngái
Nhớ Hà Nội nhớ em gái thuở nao
Chén trà đặc khiến dạ thêm cồn cào
Vì sẵn có tình ai trao khắc khoải.
Con phố này vẫn tồn tại mãi mãi
Trong lòng tôi giữ lại những thân quen
Đêm buông xuống phố đã rực sắc đèn
Vài hạt mưa lắt lay xen màu nhớ.
Ta cảm nhận phố như đang nức nở
Khóc cùng mưa than thở chuyện ngày qua
Hà Nội ơi giờ ai đã đi xa
Ta đồng cảm thương phố già vẫn đợi.
Ta cũng buồn khi phố hoài chới với !

5. Hà Nội yêu thương – Bằng Lăng Tím

Đã lâu lắm không về thăm Hà Nội
Gió Tây Hồ nhẹ thổi ngát hương sen
Quán cà phê xanh đỏ sắc ánh đèn
Xe xuôi ngược cây ven đường lá đổ.
Chân bước dạo đi qua từng con phố
Giữa Hạ rồi phượng nở rực màu hoa
Nắng nhẹ rơi từng sợi dưới hiên nhà
Bao kỷ niệm lòng ta xao xuyến nhớ.
Cầu Thê Húc dáng cong sơn màu đỏ
Nối đôi bờ cứ ngỡ cảnh thần tiên
Đền Ngọc Sơn khói hương tỏa khắp miền
Hồn lắng thả bình yên nghe khúc nhạc.
Qua phố nhỏ về đây bên Lăng Bác
Lũy tre ngà trầm mặc đứng góc sân
Tiếng chim ca sương đọng giọt trong ngần
Hà Nội phố sao thân thương đến lạ.
Sông Hồng nước mênh mông bờ đôi ngả
Cầu Long Biên nhớ quá mỗi lần về
Phù sa bồi mượt bãi cỏ ven đê
Tim ghi khắc lời thề xưa ở lại.

6. Em yêu Hà Nội – Lê Văn Đệ

Em ao ước bao lần về Hà Nội
Hà Nội quê anh như hội bốn mùa
Ánh nắng vàng đẹp lắm những mùa Thu
Hạ cánh phượng hồng vui đùa trang vở.
Ngát hương hoa sữa mùa Đông hé nở
Thơm nồng nàn gợi nhớ thuở yêu đương
Hà Nội quê anh nhung nhớ vấn vương
Tới lần đầu nhớ nhung tha thiết mãi.
Quê anh đẹp lắm, tình em trang trải
Ở phương xa em mơ ước thăm nhiều
Có bao thứ cũ mới để em yêu
Em trân trọng tình yêu nơi Hà Nội.
Lần ấy bên anh em vui không vội
Thủ thỉ thì thầm ước tới nhiều thêm
Ước bên anh ngắm Trăng sáng dịu êm
Em tặng anh nụ hôn mềm ngọt lịm.
Nét duyên đỏ hồng tơ lòng chúm chím
Thỏa hẹn hò chín nhớ đợi mười thương
Ước thăm Hà Nội em ngắm phố phường
Đọc thơ anh, môi thêm hường nũng nịu.
Bao thứ đẹp cuộc đời luôn kéo níu
Sợi nhớ sợi thương ngọt dịu tháng ngày
Hà Nội quê anh em mãi đắm say
Gửi nhung nhớ, gió heo may, ấm áp.
Những bài thơ hay về Hà Nội đong đầy cảm xúc

7. Mùa thu Hà Nội trong tôi – Nguyệt Sương

Hà Nội ơi ta yêu lắm cái mùa thu Hà Nội
Góc phố xôn xao dòng người cuộn chảy
Nắng thu vàng ánh những gương mặt ấy
Một chút thân quen, một chút thấy xa vời.
Hà Nội ơi tháng mười về hoa sữa rơi rơi
Hương ngào ngạt len vào từng ngõ phố
Giờ xa Hà Nội bao năm rồi vẫn nhớ
Hoa sữa nồng nàn ấm đường phố Quang Trung.
Hà Nội ơi mùa thu đẹp vô cùng
Khi buổi sáng một mình lang thang dạo
Ghé đường Phan Đình Phùng mùa này xanh lá sấu
Bình minh lên xuyên vệt nắng ngang đường.
Hà Nội ơi biết mấy thân thương
Từ phố cổ bình yên đến góc cà phê ven đường xinh xắn
Từ những mùa hoa lãng mạn đến lối hẹn hò thơ mộng
Tất cả thổi bào lòng người dạ khúc hân hoan.
Hà Nội ơi sáng sớm tinh khôi mùi hương cốm làng Vòng
Thứ giản dị mà đậm đà tinh khiết
Được chắt chiu từ tình yêu người nghệ nhân đặc biệt
Đã tạo nên một thức cốm tuyệt vời.
Hà Nội ơi đẹp lắm tháng mười
Lớp khói sương Hồ Tây ướp nắng vàng bảng lảng
Chùa Trấn Quốc đưa hồn người vang vọng
Chốn bình yên thanh tịnh tọa thiền…
Hà Nội ơi ta nhớ không quên
Tất cả những mảnh ghép của những điều giản dị
Từ gó phố, hàng cây, ngôi nhà bao thế kỉ
Đã góp thành một mùa thu Hà Nội rất riêng!

8. Hà Nội mưa bay – Mạc Phương

Tự dặn mình… đừng như thế em ơi
Sao cứ mãi chơi vơi trong miền hư ảo
Tỉnh lại đi đừng để tim khờ khạo
Nhớ một người nói xạo…chả đáng tin.
Khóc đi em đừng cố gắng nén kìm
Bao ngày qua em lặng im đã đủ
Thấy hồn hoa sắc tàn phai héo rũ
Thương mái đầu đã phủ bạc thời gian.
Cuộc vui nào cũng đến lúc sẽ tan
Dẫu cô đơn đừng than van em ạ
Con đường nào cũng rẽ đi trăm ngả
Giữa chợ đời đừng lã chã dòng châu.
Chỉ thời gian là liều thuốc nhiệm màu
Sẽ chữa lành nỗi đau trong tâm khảm
Em lại cười nhìn phố xưa lãnh đạm
Và vui mừng khẽ chạm cánh hoa xuân.
Hà Nội phố trong ngày nghỉ cuối tuần
Dòng người đi bớt ít phần náo nức
Mưa lay bay thấm tim buồn rưng rức
Em trở về …nghe lồng ngực nhói đau?

9. Về với Hà Nội em yêu nhé – Triệu Phú Tình

Về Hà Nội với anh đi em hỡi
Ngắm Hồ Gươm diệu vợi bóng Tháp Rùa
Thăm Hàng Đào cũng ngõ phố cổ xưa
Đến đền phủ thắp hương chùa Trấn Quốc.
Ngồi hóng mát nhìn dòng người xuôi ngược
Quán Hồ Tây lộng gió nước bềnh bồng
Em hãy về anh đưa đến Cửa Đông
Ăn nún rối nem cua đồng ngon tuyệt.
Qua làng Hậu chắc chỉ nghe chuae biết
Hương Cốm thơm nưng nức hết muốn về
Em đã từng đến bờ bãi ven đê?
Sông Hồng đỏ mang lời thề non nước.
Về thì hãy bảo anh còn đón rước
Đưa em đi nơi thân thuộc Hà thành
Mình sẽ cùng nắm tay dạo loanh quanh
Hưởng chút ít trong lành nơi phố thị.
Vậy em nhé xin đem lòng nhớ kỹ
Anh mời rồi thì hãy nghỉ về chơi
Sẽ thật vui khỏi hoang phí một đời
Rằng đã đến thăm nơi là Hà Nội.

10. Hà Nội hay em – Trần Phong

Em tạo dáng, đời tư duy Hà Nội
Mặt đượm buồn, vẫn giữ nét thanh tân
Áo dài cống hiến những đường cong vô đối
Quốc phục giản đơn, em lại đẹp vô ngần.
Trời tháng Tám, hoa Ly còn khoe sắc
Đường Cổ Ngư gió cuốn những cành Ban
Mượn chút nắng soi gương hồ Trúc Bạch
Để vần thơ níu nửa giấc mộng tàn.
Ngắm hình em, nhớ những ngày Hà Nội
Tay trong tay, nghe lại khúc ru tình
Tim đập nhanh nên nụ hôn cũng vội
Hoa rụng bao giờ mà lá hãy còn xanh?
Mưa tháng Tám, nước sông Hồng cuộn đỏ
Tiển đưa người, nửa ly rượu vẫn say
Bài thơ mới, quyết cắt đi vần nhớ
Để con tim thoát khỏi cảnh lưu đày.
Mai Hà Nội không còn tà áo trắng
Biết tìm ai để nối sợi tơ lòng?
Kể nhau nghe những chuyện đời mưa nắng
Bao ân tình đành trả lại dòng sông.

11. Hà Nội ơi! Tôi nhớ mãi muôn đời

Ta nhớ cả những khi hạ trở về
Tiếng ve kêu giữa phố phường Hà Nội
Những dòng xe nối nhau đi rất vội
Hà Nội oi nồng nóng lắm người ơi!
Rồi cơn mưa rào bớt chợt tuôn rơi
Để Hà Nội lại dịu êm trầm lắng
Cái chói chang không còn trong ngõ vắng
Chợt nắng, chợt mưa ta mãi quen rồi.
Ta nhớ mùa thu rào rạc lá rơi
Ta nhớ mùi hương nồng nàn hoa sữa
Ta nhớ cả cái màu tươi lá đỏ
Của cây bàng cuối phố trước nhà ai.
Cốm làng Vòng thơm lắm lắm người ơi,
Ta mãi không quên miền ven đô ấy
Ta đã đi nhiều nơi sao vẫn thấy
Hà Nội của ta nặng trĩu trong lòng.
Ta cũng nhớ về Hà Nội mùa đông
Cây trút lá xác xơ cành trước gió
Khát khao nhớ chiều hoàng hôn tím đỏ
Sóng Tây Hồ lạnh giá bước vào đêm.
Ta nhớ cả cái màu trắng trinh nguyên
Của cúc họa mi khi mùa đông tới
Đẹp say lòng biết bao cô gái
Hà Nội đông về vẫn cứ dịu êm.
Ta mãi nhớ cái tiếng gõ leng keng
Của tàu điện đưa đón người trên ohoos
Tiếc lắm thay tàu điện không còn nữa
Nhớ nao lòng hình bóng tàu điện xưa.

Những bài thơ ý nghĩa về Hà Nội

Những bài thơ hay về Hà Nội đong đầy cảm xúc

12. Mưa thu Hà Nội – Chiều Tím

Hà nội mùa này đâu vắng những cơn mưa
Như lời thơ, ai đã từng viết thế
Chiếc lá thu còn vương bao giọt lệ
Mà người về trong tiếc nuối, khôn nguôi.
Hà nội ơi, nỗi nhớ vẫn chơi vơi
Mưa ngập đường, cuốn trôi bao hoài niệm
Để người đi, chia tay nhau bịn rịn
Em trở về, ướt đẫm những vần thơ.
Mưa dầm dề cho nuối tiếc nắng trưa
Giọt mưa buồn trên trang thơ nức nở
Bao vòng xe, quay tròn trong trăn trở
Có thể nào, mình bớt nhớ nhau không?
Hà nội mưa, cho ai vẫn chờ trông
Làm nỗi buồn trong em thêm quay quắt
Anh xa rồi, nơi ngày xưa gặp mặt
Một mình em đứng khóc, dưới thu mưa.

13. Hà Nội – Hoàng Anh Tuấn

Em Hà Nội hàng Đường trong giọng nói
Để hàng Bông êm ái lót cơn mơ
Thương những buổi chiều Bác Cổ ngày xưa
Anh nắn nót một trường thi lãng mạn
Thơ thuở bé khắc ghi tỉnh ngõ
Trạm Hàng Cỏ ơi, nét thảo có mờ phai
Theo gót chân em từng bước hàng Hài
Yêu hàng lược chải mềm hương mái tóc
Thương dĩ vãng chiều Cổ Ngư trốn học
Hồn ngây ngô theo điệp khúc hàng Đàn
Hàng Guốc trưa hè gõ nhịp bình na
Khi hàng Nón quay nghiêng che mắt thỏ
Anh lúng túng cả Đồng Xuân xấu hổ
Gió mơn man hàng Quạt, áo đong đưa
Đây hàng Khay anh đưa tặng bài thơ
Em hốt hoảng chợ Hôm vừa tắt nắng
Thơ bay lạc, hồn anh là hàng Trống
Nghe hàng Gai cùng mũi nhọn buồn đau
Ôi hàng Ngang tội nghiệp mối tình đầu
Anh hờn giận mơ hàng Buồm lãng tử
Em Hà Nội dáng Sinh Từ thục nữ
Tìm đến anh hàng Giấy mỏng tương tư
Nghe khơi buồn sông Tô Lịch ngẩn ngơ
Thơ giàu có như thương bề hàng Bạc
Hàng Vôi đó nồng nàn trong ngây ngất
Ý hàng Đào chín mọng trái môi chia
Xin hàng Than rực cháy lửa đam mê
Khi quấn quýt trong ái ân Hà Nội.

14. Anh sẽ đón em về Hà Nội

Nếu em về thăm Hà Nội ngày mai
Anh sẽ đón em là ngươi khách quý
Dẫn em đi thăm Tháp Rùa kỳ vĩ
Ngắm hồ Gươm vàng óng nắng đầu thu.
Dẫn em sang hồ Tây thoảng sương mù
Nhìn tít tắp bờ bên kia tựa biển
Ngắm hoàng hôn nhuộm mây chiều tím đỏ
Để lòng ta nhen ngọn lửa hồng lên.
Dắt tay em dạo bước đường Thanh niên
Ta sống lại tuổi thanh xuân nồng cháy
Trái tim yêu lại nồng nàn thức dậy
Như ngày đầu sức vóc thật dẻo dai.
Vui trọn đêm trào đón ánh ban mai
Để khi về em còn lưu luyến mãi
Nhớ tha thiết sắc hương người Hà Nội
Mang tấm lòng hiếu khách nặng yêu thương.

15. Em ra Hà Nội mùa thu

Em ra Hà Nội lúc mùa vào Thu
Thoảng mùi hương hoa sữa bay khắp phố
Đường Hoàng Diệu trải thảm vàng lá đổ
Thu nhẹ nhàng đón em đấy phải không?
Hà Nội cổ kính với những mái đình cong
Dịu dàng sắc hoa Thu vàng Cúc nở
Em bên anh thẹn thùng bở ngỡ
Cô gái miền Nam đến Hà Nội lần đầu.
Nhìn phố phường thấy lạ lẫm chi đâu
Dọc Hồ Gươm liễu nghiêng mình soi bóng
Hà Nội của anh, Hà Nội em mong ngóng
Được một lần về để ra mắt thầy u.
Em về cùng anh giữa se lạnh sắc Thu
Giữa yêu thương có một vòng tay ấm
Hà Nội từ nay sẽ không còn lạ lẫm
Vì giữa Thu vàng còn hơi ấm thân quen.

16. Chiều Hà Nội – Lê Quang

Hà nội phố chiều lênh đênh
Thèm nghe tiếng bước chân mềm của em
Bên Hồ Tây gió như quen
Mùi hương tóc ướp cả đêm trăng buồn.
Vài con đường lá trôi suông
Nhặt lên một chiếc chợt thương mắt người
Vời trông tận cuối chân trời
Bóng chim tăm cá hút hơi thở dài.
Chiều nội phố nghiêng bờ vai
Phía em có đọng một vài sợi tơ
Nối tình vào giữa câu thơ
Năm ô cửa gió ngẫn ngơ một mình.
Một dòng kỉ niệm vô tình
Gieo lên vạt nắng linh đinh trở về
Ai còn ấp ủ câu thề
Để chiều Hà Nội đê mê giữa hồn.

17. Hà Nội phố – Bằng Lăng Tím

Hà Nội phố chiều nay vương nắng nhẹ
Gió xào xạc lay khẽ cánh hoa rơi
Hồ Tây xanh in bóng cả khung trời
Đường gốm xứ ta một thời qua đó.
Phố chiều nay sữa thơm nồng đua nở
Hạ qua rồi Cúc rạng rỡ mùa thu
Liễu ven hồ theo nhịp sóng hát ru
Hoàng hôn tím dải sương mù nhẹ trải.
Tiếng chuông ngân theo gió chiều vọng lại
Đền Ngọc Sơn còn mãi với thời gian
Trời biếc xanh gọi tia nắng ngập tràn
Heo may lạnh gió mơn man tóc rối.
Hà Nội phố đang từng ngày thay đổi
Ba sáu phố phương vươn tới tầm cao
Phố Hàng Bông, Hàng Bạc, đến Hàng Đào
Đường Thanh Niên ngọt ngào hương mùa sữa
Hà Nội phố trái tim hồng chan chứa
Anh thấy không bên ô cửa nhà ai
Hoa tình yêu đua sắc nở trang đài
Màu tím ấy theo ta hoài năm tháng.

18. Ba mươi sáu phố phường – Thái Thăng Long

Hàng Buồm chẳng còn cánh buồm
Thuyền đậu nơi nào em đến
Sông Hồng cách xa biền biệt
Bãi ngô cát trắng mùa xuân.
Hàng Chuối
Đâu còn có chuối
Vài cây cơm nguội trăm tuổi
Lác đác những chú chim sâu.
Hàng Nâu
Rồi sang hàng Lược
Lược chải tóc em ngày xưa
Áo trắng tóc dài trên phố
Hương chanh hương cốm mùa thu.
Hàng Đào hoa đào mấy độ?
Hàng Bạc tìm thợ làm vàng
Hàng Cót rẽ về hàng Than
Hàng Da em tìm giầy dép.
Hàng Nón nón trắng dập dờn
Hàng Bông nào còn bông vải
Hàng Gai đàn ai đêm tối
Văng vẳng mấy giọng hát đào.
Hàng Mã chợ hoa ngày Tết
Hoa hồng đào thế Nhật Tân.
Run run rét về trong mắt
Mê hồn những sắc những hoa.
Ta yêu mái nhà phố Phái
Nguệch ngoạc đơn sơ tài hoa.
Ta yêu hàng cây bờ cỏ
Tháp Bút viết suốt ngàn năm.
Hồ Gươm Rùa vàng đã nổi
Mùa xuân em có về không?
Ba sáu phố phường Hà Nội.
Những bài thơ hay về Hà Nội đong đầy cảm xúc

19. Anh có về Hà Nội cùng em không? – Hoàng Anh

Sao không về Hà Nội một lần thôi
Anh sẽ thấy tháp rùa nơi Hoàn Kiếm
Đền Ngọc Sơn vẫn không ngừng kể chuyện
Hào hùng xưa khí thế vẫn vang trời.
Sao không về thủ đô cùng em chơi
Chùa Một Cột anh ơi còn mãi đó
Anh hãy về thương cụ rùa trăn trở
Dẫu mất rồi lòng người đó bao dung.
Đền Bạch Mã đền Voi Phục ung dung
Đềm Kim Liên dọc ngang cùng Trấn Quốc
Anh có về thành Cổ Loa non nước
Có em chờ cùng bước dưới đường hoa.
Phố bây giờ cũng khác phố xưa
Đường Cổ Ngư thệnh thang mùi hoa sữa
Anh có về nghe xuân nồng chan chứa
Hà Nội này em kể chuyện ngày mưa.
Sao không về Hà Nội ngắm hoa sữa
Bằng lăng tím rợp trời hoa phượng đỏ
Đêm du ca gió ngừng… thôi than thở
Thủ đô mình hoa nở… bốn mùa thương.

20. Đêm Hà Nội – Nghiêm Ánh Tuyết

Hà Nội mình trời đêm nay mát dịu
Chú ve già bận bịu dưới vòm cây
Ánh đèn đường theo gió chao nghiêng ngày
Soi quán cóc vỉa hè Kim Liên phố.
Chúng mình đó, chơi với nhau từ nhỏ
Nghịch đủ các trò nhất quỷ nhì ma
Kính lão rồi! Ồ vẫn trẻ tuổi già
Ghé quán nhỏ cùng nhâm nhi chuyện cũ.
Bia hè phố nhắc lại ngày gian khổ
Những buồn vui, hay đổ vỡ đời thường
Rồi an lòng bên bè bạn mến thương
Cùng chia sẻ, nghe đêm hè vị mặn.
Có nỗi nhớ cứ theo ta sâu đậm
Ký ức tuổi thơ, tình nghĩa thầy trò
Những con đường, những hờn giận vu vơ
Gom góp lại thành kho tàng cổ tích.
Phố về đêm trong không gian tĩnh mịch
Kể mãi về Hà Nội của chúng ta
Cả lũ mình cùng chung một mái nhà
Đi hay ở đều thiết tha tình nghĩa.
21. Hà Nội trong tôi – Nguyễn Đình Huân
Về thăm Hà Nội sau chuyến đi dài
Thời gian nhạt nhoà không phai ký ức
Đền Ngọc Sơn bên cây cầu Thê Húc
Bao năm rồi vẫn đỏ rực màu sơn.
Hà Nội trong tôi ký ức mãi còn
Nắm tay mẹ chú bé con ngày ấy
Tiếng tàu điện leng keng chiều thứ bảy
Kem bờ hồ mới nghe thấy đã mê.
Hà Nội trong tôi là chốn đi về
Ga Hàng Cỏ nối liền quê với phố
Cầu Long biên ai đã từng đi bộ
Phía dưới sông Hồng cuộn đỏ phù sa.
Hà Nội trong tôi là chuyện kể của bà
Về sự tích gò Đống Đa ngày trước
Hồ Hoàn Kiếm trả gươm thần giữ nước
Ba sáu phố phường thân thuộc Thăng Long.
Hà Nội trong tôi là sáng mùa đông
Chợt gặp em đôi má hồng trên phố
Thiếu nữ Hà Thành tóc bay trong gió
Gặp một lần ta mãi nhớ không quên.

22. Hà Nội và em – Nguyên Hạnh

Anh nói rằng ra Hà Nội đi em
Nơi anh ở có Hồ Gươm soi bóng
Liễu ven hồ thướt tha như trong mộng
Tháp Rùa nghiêng soi bóng nước trong chiều!
Anh dắt em trong chiều tím tình yêu
Hôn thật nhẹ tóc em bay trong gió
Em nhìn kìa, Hà Nội -tim bé nhỏ
Thủ đô yêu, cả nước lại hướng về!
Anh xa em nhưng vẫn trọn câu thề
Ngày không xa đón em về Hà Nội
Mình cùng nhau dạo quanh hồ mỗi tối
Hoa sữa thơm ngây ngất chút men tình!
Hà Nội ơi, em đến lúc bình minh
Có anh rộng vòng tay đang chờ đón
Dẫu biết rằng cuộc sống còn bận rộn
Vẫn nhớ hoài ở nơi đó có anh!

23. Kỷ niệm xưa Hà Nội – Võ Sơn Lâm

Hà Nội ơi! Nhớ một chiều tháng sáu
Cơn mưa buồn đau đáu nhớ về em
Kỷ niệm ngày xưa bao nỗi khát thèm
Trong ký ức lấm lem chiều mưa đổ
Cầm tay nhau chúng mình đi dạo phố
Ánh đèn đường lố nhố những dòng xe
Ngát hương thơm mùi hoa sữa vỉa hè
Nghe rộn rã tiếng ve chiều hối hả.
Tết thiếu nhi mình cùng đi Hàng Mã
Sắm đèn lồng vội vã đón niềm vui
Tuổi ấu thơ thấy tiếc nuối bùi ngùi
Ôi cuộc sống bao vui buồn ngày ấy…
Hà Nội cho ta, niềm tin thức dậy
Trái tim hồng luôn thấy ánh bình minh
Thành phố hôm nay tươi đẹp lung linh
Trong ánh mắt thắm tình bao bè bạn.
Nhớ ngày xưa còn chìm trong lửa đạn
Tiếng máy bay réo loạn cả bầu trời
B52 tan tác rụng tả tơi
Hà Nội Điện Biên một thời máu lửa!
Những bài thơ hay về Hà Nội đong đầy cảm xúc

24. Em về Hà Nội cùng anh – Bằng Lăng Tím

Hẹn sẽ về anh ra đón em không?
Xuân Hà Nội nắng hồng tươi đẹp lắm
Hồ Gươm nước in nền trời xanh thẳm
Hương ngàn hoa say đắm thật diệu kỳ.
Nhớ lần đầu ta dạo phố Tràng Thi
Tay đan nắm thầm thì anh khẽ bảo
Con đường nhỏ hàng cây đang thay áo
Từng chùm bông dạ thảo đủ sắc màu.
Kem Tràng Tiền vị ngọt thấm môi nhau
Yêu mãi nhé tình đầu trao tất cả
Xây tổ ấm trái tim hồng ta đã
Nhịp đập chung rộn rã buổi tương phùng.
Em sẽ về cho anh hết ngóng trông
Khao khát thỏa nỗi lòng khi xa cách
Bao nỗi nhớ trong lòng mang bộc bạch
Lắng nghe thôi chẳng trách dấu yêu à.
Mỗi con đường… mỗi góc phố ta qua
Tia nắng mới hiền hòa vương trải nhẹ
Vẳng đâu đó khúc nhạc Xuân vui vẻ
Tựa bên anh khe khẽ hát yêu đời.

25. Hà Nội trong ta – Hoài Bắc

Chia tay Hà Nội chiều nay
Hồ Tây liễu rủ nắng gầy hanh hao
Thu sang hạ vẫy tay chào
Hàng me nhuộm nắng, nghẹn ngào tơ vương.
Bước chân xa những phố phường
Ta mang nỗi nhớ đã từng trong ta
Bao năm mưa nắng, phôi pha
Ta yêu Hà Nội đậm đà, mến thương.
Em như con nước chiều vương
Bao nhiêu bến hẹn bờ thương trải dài,
Ta quay lại đất Đồng Nai
Nhớ trời Hà Nội, tháng ngày chia tay.
Chia xa với những mê say
Bức tranh Hà Nội đổi thay từng ngày.

26. Hà Nội mình anh – Nguyễn Huy Quang

Anh muốn về Hà Nội với em đây
Khi chiều xuống sương mây vờn bãng lãng
Nghe chim hót bên hiên nhà mỗi sáng
Những mộng mơ gửi nhờ áng thơ lòng.
Dòng Lam Giang ao ước gặp sông Hồng
Hai đầu nhớ mênh mông ngày mưa tạnh
Nơi phố thị thu vương buồn hưu quãnh
Em đâu rồi khi gió lạnh đông qua.
Nếu anh về Hà Nội liệu có xa
Tràng An đã lần nào ta gặp mặt
Tay chưa nắm mà sao lòng quặn thắt
Bởi vì em bắt ai đó phải chờ.
Thời gian trôi nhẩm đếm tính ngày giờ
Chiếc ghế đá bơ vơ từng đón đợi
Hàng liễu rủ ven hồ anh tìm tới
Nay cô liêu diệu vợi chỉ một mình.

27. Hà Nội mùa mưa – Nguyễn Đình Huân

Hà Nội mùa này lất phất mưa rơi
Hàng cây đẫm nước như có lời muốn nói
Người Hà Nội bây giờ đi rất vội
Đâu còn dịu dàng thanh lịch như xưa.
Hà Nội mùa này tầm tã cơn mưa
Những hàng cây to giờ cưa trơ gốc
Mùa xuân về cây đâm chồi nảy lộc
Cũng mong rằng cây mới sẽ lên nhanh.
Cho Hà Nội xưa vẫn mãi mãi xanh
Để ta viết câu thơ, mong manh Hà Nội phố
Cho người đi xa, mang trong lòng nỗi nhớ
Hà Nội tự hào, Hà Nội thân yêu.
Anh đã bên em đi trong nắng buổi chiều
Dưới tán cây đường Thanh Niên bóng rợp
Nhớ lại ngày xưa khi chúng mình tan lớp
Dọc con đường này mình ngắm hoàng hôn.
Gió hồ lao xao lay động tâm hồn
Ta đã trao nhau nụ hôn ngày ấy
Bây giờ anh ngồi đây, nhớ em biết mấy
Đợi em hoài mà có thấy em đâu.
Chắc em đã quên anh, quên mối tình đầu
Anh chẳng biết tìm em nơi đâu, giữa lòng Hà Nội
Hay em cũng theo người đời, sống vội
Bỏ mình anh ngồi đây ngắm mưa rơi.

28. Hà Nội ngày mưa bão – Tạ Thăng Hùng

Hà Nội ngày mưa bão
Chẳng còn ai đứng đợi gốc cây già
Đêm vắng người và ít tiếng xe qua
Nhà hát lớn ngủ trong chiều mưa bão.
Tin đầu tiên anh muốn nghe đài báo
Thời tiết hôm nay và dự báo ngày mai
Hà nội mưa, mưa cũng sẽ kéo dài
Em có kịp về khi mưa chiều sắp tới.
Hà Nội ơi mưa về đêm bối rối
Những bực dọc trong ngày sẽ tan hết trong mưa
Anh bồi hồi nhớ kỷ niệm ngày xưa
Thuở mới yêu nhau, chẳng sợ gì mưa bão.
Đêm hò hẹn mưa từng cơn ướt áo
Em gom về ghép lại viết thành thơ
Bài thơ tình vương vấn những cơn mưa
Trên cánh mỏng tình yêu hoa mới nở.
Hà Nội bão mưa, sông Hồng cuộn đỏ
Biết bao năm nước ngập đến ngang nhà
Chẳng thể yên lòng trong những chuyến đi xa
Cứ thấp thỏm, bồn chồn lòng ngóng đợi.
Nghe mưa bão muốn trở về Hà Nội
Chị bán hàng rong cũng vội đi về
Em đánh giày buồn bã nhớ sông quê
Còn đâu nữa lời chào rao báo mới.
Bác xích lô ngược chiều cơn gió thổi
Ướt trong mưa vẫn đợi khách cuối cùng
Cuối con đường sáng ngọn lửa chờ mong
Nhanh về với gia đình Hà Nội ngày mưa bão.

Những bài thơ hay về Hà Nội phố

Những bài thơ hay về Hà Nội phố

BA MƯƠI SÁU PHỐ PHƯỜNG

Tác giả:  Thái Thăng Long
Hàng Buồm chẳng còn cánh buồm
Thuyền đậu nơi nào em đến
Sông Hồng cách xa biền biệt
Bãi ngô cát trắng mùa xuân.
Hàng Chuối
Đâu còn có chuối
Vài cây cơm nguội trăm tuổi
Lác đác những chú chim sâu.
Hàng Nâu
Rồi sang hàng Lược
Lược chải tóc em ngày xưa.
Áo trắng tóc dài trên phố.
Hương chanh hương cốm mùa thu.
Hàng Đào hoa đào mấy độ?
Hàng Bạc tìm thợ làm vàng.
Hàng Cót rẽ về hàng Than.
Hàng Da em tìm giầy dép.
Hàng Nón nón trắng dập dờn
Hàng Bông nào còn bông vải
Hàng Gai đàn ai đêm tối
Văng vẳng mấy giọng hát đào
Hàng Mã chợ hoa ngày Tết
Hoa hồng đào thế Nhật Tân.
Run run rét về trong mắt
Mê hồn những sắc những hoa
Ta yêu mái nhà phố Phái
Nguệch ngoạc đơn sơ tài hoa.
Ta yêu hàng cây bờ cỏ
Tháp Bút viết suốt ngàn năm.
Hồ Gươm Rùa vàng đã nổi
Mùa xuân em có về không ?
Ba sáu phố phường Hà Nội.

BÀI THƠ HÀ NỘI

Tác giả:  Hoàng Anh Tuấn
Em Hà Nội hàng Đường trong giọng nói
Để hàng Bông êm ái lót cơn mơ
Thương những buổi chiều Bác Cổ ngày xưa
Anh nắn nót một trường thi lãng mạn
Thơ thuở bé khắc ghi tình ngõ
TrạmHàng Cỏ ơi, nét thảo có mờ phai
Theo gót chân em từng bước hàng Hà
iYêu hàng Lược chải mềm hương mái tóc
Thương dĩ vãng chiều Cổ Ngư trốn học
Hồn ngây ngô theo điệp khúc hàng Đàn
Hàng Guốc trưa hè gõ nhịp bình an
Khi hàng Nón quay nghiêng che mắt thỏ
Anh lúng túng cả Đồng Xuân xấu hổ
Gió mơn man hàng Quạt, áo đong đưa
Đây hàng Khay anh đưa tặng bài thơ
Em hốt hoảng chợ Hôm vừa tắt nắng
Thơ bay lạc, hồn anh là hàng Trống
Nghe hàng Gai cùng mũi nhọn buồn đau
Ôi hàng Ngang tội nghiệp mối tình đầu
Anh hờn giận mơ hàng Buồm lãng tử
Em Hà Nội dáng Sinh Từ thục nữ
Tìm đến anh hàng Giấy mỏng tương tư
Nghe khơi buồn sông Tô Lịch ngẩn ngơ
Thơ giàu có như thương về hàng Bạc
Hàng Vôi đó nồng nàn trong ngây ngất
Ý hàng Đào chín mọng trái môi chia
Xin hàng Than rực cháy lửa đam mê
Khi quấn quít trong ái ân Hà Nội.

HÀ NỘI

Tác giả:  Trần Đăng Khoa
Hà Nội có chong chóng
Cứ tự quay trong nhà
Không cần trời thổi gió
Không cần bạn chạy xa
Hà Nội có nhiều hoa
Bó từng chùm cẩn thận
Mấy chú vào mua hoa
Tươi cười ra mặt trận
Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Bên hồ ngọn Tháp Bút
Viết thơ lên trời cao
Hà Nội có nhiều hào
Bụng súng đầy những đạn
Và có nhiều búp bê
Bóng tròn cho các bạn
Hà Nội có tàu điện
Đi về cứ leng keng
Người xuống và người lên
Người nào trông cũng đẹp
Mấy năm giặc bắn phá
Ba Đình vẫn xanh cây
Trăng vàng chùa Một Cột
Phủ Tây Hồ hoa bay…

HÀ NỘI ƠI! TÔI NHỚ MÃI, MUÔN ĐỜI!

Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
Tiếng trống trường ngày ấy đã đi qua…
Cánh phượng nào thổi bùng lên nỗi nhớ.
Những buồn vui về một thời trai trẻ
Những yêu thương, hờn giận âu lo…
Ta ra đi, trong ánh nắng ban trưa
Bỏ lại sau lưng ngôi trường xưa cũ
Hoa nắng vàng vương trên bờ vai nhỏ,
Bịn rịn chia tay kẻ ở người đi.
Ta ra đi, quyết cất bước ra đi
Ngang dọc muôn nơi đời trai là thế
Trái tim ta tưởng không còn nhỏ lệ
Trước những éo le đau khổ đầy vơi.
Ta ra đi trong đầy ắp tiếng cười
Và ký ức chìm dần trong quên lãng
Ta những tưởng quên dần theo năm tháng
Bạn cũ, trường xưa cùng khoảng trời xanh.
Ta ra đi, sao thương nhớ vây quanh…
Nhớ Hà nội nhớ mái trường xưa ấy
Nhớ những con phố rực màu phượng cháy
Nhớ cả lối về ta vẫn thường qua.
Ta đâu biết cứ mỗi bước đi xa
Hà nội lại về trong tim da diết
Ôi nhớ lắm những loài hoa thân thiết
Khoe sắc cùng nhau mỗi độ xuân về.
Đẹp gì hơn khi đỏ thắm triền đê
Cả trời quê rực màu hoa gạo nở
Con phố nào đọng bao niềm nhung nhớ
Hương bưởi nào cho say lắm đam mê.
Ta nhớ cả những khi hạ trở về
Tiếng ve kêu giữa phố phường Hà nội
Những dòng xe nối nhau đi rất vội
Hà nội oi nồng nóng lắm người ơi!
Rồi cơn mưa rào bớt chợt tuôn rơi
Để Hà nội lại dịu êm trầm lắng
Cái chói chang không còn trong ngõ vắng
Chợt nắng, chợt mưa ta mãi quen rồi.
Ta nhớ mùa thu xào xạc lá rơi
Ta nhớ mùi hương nồng nàn hoa sữa
Ta nhớ cả cái màu tươi lá đỏ
Của cây bàng cuối phố trước nhà ai.
Cốm làng Vòng thơm lắm lắm người ơi,
Ta mãi không quên miền ven đô ấy
Ta đã đi nhiều nơi sao vẫn thấy
Hà nội của ta nặng trĩu trong lòng.
Ta cũng nhớ về Hà nội mùa đông
Cây trút lá xác xơ cành trước gió
Khát khao nhớ chiều hoàng hôn tím đỏ
Sóng Tây hồ lạnh giá bước vào đêm.
Ta nhớ cả cái màu trắng trinh nguyên
Của Cúc Hoạ Mi khi mùa đông tới
Đẹp say lòng biết bao nhiêu cô gái
Hà nội đông về vẫn cứ dịu êm.
Ta mãi nhớ cái tiếng gõ leng keng
Của tàu điện đón đưa người trên phố
Tiếc lắm thay tàu điện không còn nữa
Nhớ nao lòng hình bóng tàu điện xưa.
Hà nội ơi! Tôi nhớ mãi, muôn đời!
Những bài thơ hay về Hà Nội phố

TÔI ĐI TÌM EM

Tác giả : Lê Viết Hòa
Tôi đi tìm em giữa phố đêm Hà Nội
Những con đường chen chúc
Hối hả đi qua nhau
Những khuôn mặt người xa lạ.
Tôi đi tìm em
Phố Vắng ngày xưa cũ
Một chút dư hương trong trái tim hồi nhớ
Loang loáng những ánh màu nham nhở.
Tôi đi tìm em
Một chút tĩnh lặng yên lành
Một ánh trăng lung linh
Nhẹ nhàng soi mình trên mặt nước Hồ Tây bàng bạc.
Tôi đi tìm em
Một làn tóc mây mềm mại bay trong gió
mùa vàng thay lá
Hương đồng cỏ nội đã bay xa
Tôi đi tìm em
Chỉ thấy mình với bóng mình
Một vệt dài đong đầy ký ức
Vàng vọt trong dòng đời xô bồ chật chội
Tôi đi tìm em
Tôi ôm lấy tim mình
Rưng rức Mùa xa …
Hà Nội, 13/10/17
(Lê Viết Hoà)

XUÂN HÀ NỘI CỦA TÔI

Tác giả: Lâm Thanh Bình
Xuân về hong cả trời thơ
Ấm nồng hương nụ đem hơ men tình
Lá hoa đang độ hồi sinh …
Trời tung xoã nắng lung linh cây cành
Em và Hà Nội xuân xanh
Bâng khuâng chợt hiện chẳng đành chia xa …
Mùa xuân rưới ngọt câu ca
Lời ru thuở ấy bên Ta mặn nồng
Xa nhau.. rồi lại tương phùng
Xuân về Lộc biếc tình Hồng trao nhau …
Nắng Sài gòn gửi về chút Đông Hà nội
Nồng nàn say sóng sánh mắt Anh rồi !
Em và Hà nội xuân xanh ấy !
Gửi gió đa tình khó nhạt phai
Đường đời còn lắm nhiêu khê mãi…
Vẫn cứ đi tìm Hà nội yêu !

KHOAN HÃY VỀ HÀ NỘI NGHE ANH

Tác giả : Nguyễn Lan Hương
Khoan hãy về Hà Nội nghe anh
Trời nắng lắm đến ve còn phải trốn
Đường phố đông chỉ toàn là hình nộm
Những bộ chăn di động đến rồi đi.
Khoan hãy về Hà Nội nghe anh
Kẻo cháy hết những lời chưa kịp nói
Cây héo rũ dưới một trời nắng chói
Cánh phượng rơi chưa chạm đất đã khô.
Khoan hãy về Hà Nội nghe anh
Bờ ao cũ đã thành tòa cao ốc
Hàng cây xưa vươn những cành khô khốc
Lũ chuồn chuồn chỉ còn trong ca dao.
Khoan hãy về Hà Nội nghe anh
Chờ mưa đã cho phố phường tươi lại
Ta cùng nhau quay lại thời trẻ dại
Hòa cùng mưa trong vũ khúc tuổi thơ.

RỒI MỘT NGÀY

Tác giả : Đào Bá Trường
Rồi một ngày … tôi tìm lại lối xưa
Hứng lại hạt nắng hạt mưa thời tuổi trẻ
Người lính chúng tôi khoác ba lô rất nhẹ
Xa Hà nội rồi … tay khe khẽ vẫy chia ly…
Những chàng trai vội vàng cất bước đi
Về nơi ấy chẳng có gì ngoài khói súng …
Trời mịt mù sấm gầm lên vang vọng
Hồn thơ rơi trên sóng Như Nguyệt đầy.
Tuổi hai mươi theo khe núi chân mây
Chặn bước quân thù..đêm ngày mải miết
Trao cho nhau tình đồng đội thân thiết
Thắt đau lòng … phút vĩnh biệt người đi …
Màu áo xanh… xanh mãi chẳng sầu bi
Chưa từng yêu … chưa biết gì hờn giận
Giọt máu đào để lại nơi chiến trận
Hồn bay cao không vương vấn hẹn thề…
Rồi một ngày tôi tìm lại triền đê
Sóng Tây Hồ vẫn tràn trề dào dạt
Gió nhẹ lay cánh sen hồng thơm ngát
Xanh mãi khung trời nhớ khúc hát người đi xa
Em ngời xinh tươi thắm … bên cánh hoa
Trong gió thoảng hương thiết tha vời vợi …
Cánh sen kia thắm máu bao đồng đội
Giữa trốn thanh bình …

MỘT THOÁNG NẮNG THU HÀ NỘI

Tác giả : Nguyễn Thị Thơ
Tôi đi dưới nắng thu Hà Nội
Nắng nhẹ vàng rồi nắng nhẹ qua
Mây trôi lờ lững như chẳng vội
Gió thầm thỉ ký ức miền xa.
Dẫu biết tâm hồn nên lặng lẽ
Sống bình an đáng quý điềm nhiên
Sao Hà Nội nắng xôn xao thế
Giấc mộng nào ấp ủ triền miên.
Nắng hanh hao mảnh mai hàng liễu
Gió vẳng đưa tiêu khúc u hoài
Trời chợt mưa nhoà nhạt mắt biếc
Bóng ai về phố cũ nhoè phai.

THƠ GỬI TRỜI XANH

Tác giả : Mai Thúy Thanh
Minh chủ định đô thế rồng bay
Kiến tạo dựng xây nước non này
Đồng thuận ý trời soi đường lối
Hòa hợp lòng dân tỏ nơi đây
Sử thơm ghi dấu trong sách đỏ
Bút quý tạc hình giữa trời xanh
Yêu nước thương dân gây nghiệp lớn
Nhân thế muôn đời mãi lưu danh.

Những bài thơ hay về tình yêu Hà Nội

Những bài thơ hay về tình yêu Hà Nội

BÀI THƠ: CHIỀU HÀ NỘI

Tác giả: Lê Quang
Hà nội phố chiều lênh đênh
Thèm nghe tiếng bước chân mềm của em
Bên Hồ Tây gió như quen
Mùi hương tóc ướp cả đêm trăng buồn
Vài con đường lá trôi suông
Nhặt lên một chiếc chợt thương mắt người
Vời trông tận cuối chân trời
Bóng chim tăm cá hút hơi thở dài
Chiều nội phố nghiêng bờ vai
Phía em có đọng một vài sợi tơ
Nối tình vào giữa câu thơ
Năm ô cửa gió ngẫn ngơ một mình
Một dòng kỉ niệm vô tình
Gieo lên vạt nắng linh đinh trở về
Ai còn ấp ủ câu thề
Để chiều Hà Nội đê mê giữa hồn.

BÀI THƠ: HÀ NỘI TA VỀ

Tác giả: Huyền Trang
Hà nội hỡi nay ta về đến
Hỏi bạn hiền quí mến gần xa
Tiết trời có lạnh không ta
Hay còn ấm áp đậm đà buổi thu
Hà Nội hỡi nghe như xa lạ
Kỉ niệm đầu giờ đã lãng quên
Lối mòn xưa cũ không tên
Đường nay vắng khách bao đêm lặng thầm
Hà Nội hỡi đi tầm dáng nhỏ
Góc hồ Gươm ai có nhớ không
Mưa chiều luống nhuộm trời đông
Vai kề má phấn môi hồng kết duyên
Hà Nội hỡi tình riêng còn đó
Bao ân tình mở ngõ yêu thương
Người đi lối nhỏ Vấn vương
Bên kia xóm vắng đêm trường quạnh hiu.

BÀI THƠ: MƯA THU HÀ NỘI

Tác giả: Chiều Tím
Hà nội mùa này đâu vắng những cơn mưa
Như lời thơ ,ai đã từng viết thế
Chiếc lá thu còn vương bao giọt lệ
Mà người về trong tiếc nuối ,khôn nguôi!
Hà nội ơi,nỗi nhớ vẫn chơi vơi
Mưa ngập đường,cuốn trôi bao hoài niệm
Để người đi,chia tay nhau bịn rịn
Em trở về ,ướt đẫm những vần thơ!
Mưa dầm dề cho nuối tiếc nắng trưa
Giọt mưa buồn trên trang thơ nức nở
Bao vòng xe,quay tròn trong trăn trở
Có thể nào,mình bớt nhớ nhau không?
Hà nội mưa,cho ai vẫn chờ trông
Làm nỗi buồn trong em thêm quay quắt
Anh xa rồi ,nơi ngày xưa gặp mặt
Một mình em đứng khóc,dưới thu mưa!

BÀI THƠ: GỬI EM… HÀ NỘI

Tác giả: Mạnh Hy
Tháng 8 theo về trong mắt Em
Thướt tha nhành liễu rủ chân rèm
Cung dây lướt gọi mùa May đến
Phím ngọc ngân mời hương Cốm xem
Xao xuyến thương hoài tim lỗi nhịp
Ngẩn ngơ yêu mắt dạ còn đem
Gửi nhớ nhung về Em … Hà Nội
Say mảnh tình ta chữ ướt mèm.

BÀI THƠ: HÀ NỘI NHỮNG MÙA NHỚ

Tác giả: Thu Thủy
Gửi vào Anh nỗi nhớ mông lung
Bởi Hà Nội chợt buồn và nhớ
Trời chớm thu nỗi lòng sao kể
Ai đó vô tình rớt lại trên phố xưa
Gửi vào Anh một giấc mơ quen
Bàn tay nắm đi qua từng con phố
Và bất chợt nhìn nhau đến lạ
Sợ vô tình làm tuột hơi ấm nhau
Gửi vào anh lời hứa hôm nào
Mùa thu này hai ta cùng dạo phố
Đếm lá vàng rơi bên khung cửa
Ngắm sao trời hẹn ước một tình yêu
Gửi vào anh với những yêu thương
Em còn dấu bên mình chưa dám nói
Bởi Hà Nội là những mùa nhớ
Người đi rồi bỏ lại phố và Em..!!

BÀI THƠ: HÀ NỘI TRONG TA

Tác giả: Hoài Bắc
Chia tay Hà Nội chiều nay
Hồ Tây liễu rủ…nắng gầy hanh hao
Thu sang…hạ vẫy tay chào…
Hàng me nhuộm nắng, nghẹn ngào tơ vương…
Bước chân xa những phố phường
Ta mang nỗi nhớ…đã từng…trong ta…
Bao năm mưa nắng, phôi pha
Ta yêu Hà Nội đậm đà, mến thương….
Em như con nước chiều vương
Bao nhiêu bến hẹn…bờ thương trải dài,
Ta quay lại đất Đồng Nai
Nhớ trời Hà Nội, tháng ngày chia tay…
Chia xa…với những…mê say….
Bức tranh Hà Nội đổi thay từng ngày…

BÀI THƠ: VỀ HÀ NỘI CÙNG ANH EM NHÉ

Tác giả: Lương Mạnh Hải
Mời em về Hà Nội cùng anh
Thăm chùa Trấn Quốc, dạo Đường Thành
Đi chợ đêm, vòng vèo Phố Cổ
Thăm Ba Đình, ngắm Hồ Gươm xanh.
Mời em về Hà Nội cùng anh
Thăm Lũy Hoa một thời khói lửa
Dạo vỉa hè, ngắm qua cửa xổ
Nhà cao tầng chen lẫn cây xanh
Mời em về Hà Nội cùng anh
Vào giữa mùa Thu, mùa Cốm Vòng
Mình bên nhau trên đường hoa sữa
Ngắm Kiều duyên dáng gánh hoa hồng
Mời em về Hà Nội cùng anh
Thăm mấy khu đô thị vệ tinh
Đường trên cao, đường hầm, cầu vượt
Khác xưa thời phố cổ, Hoàng Thành…
Mời em về Hà Nội cùng anh
Vào Rằm Tháng Giêng, ngày đầu năm
Đến Văn Miếu dự hội thơ xuân
Vui Xuân đọc thơ bạn, thơ mình
Về Hà Nội cùng anh em nhé
Mình sống lại một thời tuổi trẻ
Biết đâu… những điều tưởng không thể
Sẽ lại thăng hoa, lại diệu kỳ…!

BÀI THƠ: NHỚ HÀ NỘI XƯA

Tác giả: Nghiêm Ánh Tuyết
Có một chiều lang thang trên phố
Người và xe chen chúc tầng cao
Khói, còi hơi nhức nhối ồn ào
Như hụt bước, rơi vào nỗi nhớ!
Hà Nội tôi trong từng nhịp thở
Phố của tôi, Ngõ nhỏ của tôi
Cây bàng già trước cửa đâm chồi
Vừa mới Tết, xuân khoe áo mới.
Hà Nội nhớ trong tôi vời vợi
Nét dản dị, nền nã thanh cao
Người khi xưa thân biết nhường nào
Nhẹ lời nói, chân tình nếp nghĩ.
Hà Nội đón xuân về, tôi kể
Pháo nổ, đào phai, câu đối xinh
Ông bà tôi với cả gia đình
Theo nếp cổ, cùng đi chúc tết.
Hà Nội qua thăng trầm đất nước
Chẳng thể quên góc phố hàng cây
Vọng leng keng! Nhớ bến đợi này
Ơi tàu điện! bao niềm tiếc nuối.
Hà Nội xưa nếu bây giờ có hỏi
Tôi nói rằng trái tim thương yêu
Bao bạn tôi cũng nói chung điều
Yêu Hà Nội – Với một niềm Kiêu Hãnh.

BÀI THƠ: ĐÊM HÀ NỘI

Tác giả: Nghiêm Ánh Tuyết
Hà Nội mình trời đêm nay mát dịu
Chú ve già bận bịu dưới vòm cây
Ánh đèn đường theo gió chao nghiêng ngày
Soi quán cóc vỉa hè Kim Liên phố.
Chúng mình đó, chơi với nhau từ nhỏ
Nghịch đủ các trò nhất quỷ nhì ma
Kính lão rồi ! Ồ vẫn trẻ tuổi già
Ghé quán nhỏ cùng nhâm nhi chuyện cũ.
Bia hè phố nhắc lại ngày gian khổ
Những buồn vui, hay đổ vỡ đời thường
Rồi an lòng bên bè bạn mến thương
Cùng chia sẻ, nghe đêm hè vị mặn.
Có nỗi nhớ cứ theo ta sâu đậm
Ký ức tuổi thơ, tình nghĩa thày trò
Những con đường, những hờn giận vu vơ
Gom góp lại thành kho tàng cổ tích.
Phố về đêm trong không gian tĩnh mịch
Kể mãi về Hà Nội của chúng ta
Cả lũ mình cùng chung một mái nhà
Đi hay ở đều thiết tha tình nghĩa.
Những bài thơ hay về tình yêu Hà Nội

BÀI THƠ: HÀ NỘI TRONG TÔI

Tác giả: Hồng Hoa
Hồng Hoa say đắm ngất ngây
Chiều Thu Hà Nội tràn đầy yêu thương
Lang thang ba sáu phố phường
Mà nghe lưu luyến đã vương vấn rồi.
Tình bè bạn sống xa xôi
Nay về mặc sức đâm chồi vươn xa
Anh em bốn bể là nhà
Mừng vui hát khúc tình ca ngọt ngào.
Nghĩa tình thắm đượm biết bao
Nắm tay siết chặt đi vào… tình thơ
Đã bao ngày tháng mong chờ
Nhìn Thu Hà Nội lòng ngơ ngẫn hoài.
Quay lưng sao thấy lẻ loi
Lòng nhớ kỷ niệm nơi ngoài Hồ Tây
Đành cam gởi chút tình này
Chúc em anh chị gặp may mắn nhiều.
Một lòng dâng trọn thương yêu
Sớm hôm chia sẻ mọi điều buồn vui
Vẫy tay…lòng cứ ngậm ngùi
Hẹn ngày hội ngộ cùng khui rượu mừng.
Gạt dòng nước mắt rưng rưng
Mà con tim nhỏ tưởng chừng vỡ tan
Yêu thương giữ trọn ngút ngàng
Cùng nhau hẹn ước Thu sang nhớ về.

BÀI THƠ: EM CÓ VỀ HÀ NỘI CHIỀU NAY?

Thơ: Đức Trung – TĐL
Em có về Hà nội chiều nay?
Để anh dẫn ra Hồ Tây lộng gió.
Đường Cổ Ngư hoa phượng hồng chớm nở.
Liễu thẹn thùng trước gió… lá bay bay.
Em có về Hà nội chiều nay?
Hoa sen nở ngất ngây trong đầm vắng
Một mình anh đi trong chiều nhạt nắng.
Hương nồng nàn hoa sữa đắm say.
Em có về Hà nội chiều nay?
Anh cùng em đi dạo Hồ Hoàn Kiếm.
Mặt hồ xanh, bóng Tháp Rùa ẩn hiện.
Hoa lộc vừng ngan ngát dưới vòm cây.
Em có về Hà nội chiều nay?
Ta bên nhau trong vòng tay nồng ấm.
Để trao nhau những nụ hôn nồng thắm
Cho tình mình mãi mãi chẳng đổi thay.

Những bài thơ hay về Hà Nội và Em

Những bài thơ hay về Hà Nội và Em

EM VỀ HÀ NỘI CÙNG ANH

Thơ: Bằng Lăng Tím
Hẹn sẽ về anh ra đón em không !?
Xuân Hà Nội nắng hồng tươi đẹp lắm
Hồ Gươm nước in nền trời xanh thẳm
Hương ngàn hoa say đắm thật diệu kỳ
Nhớ lần đầu ta dạo phố Tràng Thi
Tay đan nắm thầm thì anh khẽ bảo
Con đường nhỏ hàng cây đang thay áo
Từng chùm bông dạ thảo đủ sắc màu
Kem Tràng Tiền vị ngọt thấm môi nhau
Yêu mãi nhé tình đầu trao tất cả
Xây tổ ấm trái tim hồng ta đã
Nhịp đập chung rộn rã buổi tương phùng
Em sẽ về cho anh hết ngóng trông
Khao khát thỏa nỗi lòng khi xa cách
Bao nỗi nhớ trong lòng mang bộc bạch
Lắng nghe thôi chẳng trách dấu yêu à
Mỗi con đường… mỗi góc phố ta qua
Tia nắng mới hiền hòa vương trải nhẹ
Vẳng đâu đó khúc nhạc Xuân vui vẻ
Tựa bên anh khe khẽ hát yêu đời.

Bài Thơ: NHỚ HÀ NỘI VÀ EM (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Em chỉ là cô gái đạp xích lô
Đang đợi khách bên bờ hồ Hà Nội
Anh đi đâu? anh ơi! xin chớ vội
Cuốc một vòng đầu năm mới cùng em
Ngồi trên xích lô em chở đi xem
Hà Nội phố xuân êm đềm cổ kính
Ba sáu phố phường những con đường chính
Xung quanh hồ anh nhất định sẽ vui
Giữa dòng người đang xuôi ngược ngược xuôi
Anh thấy em nở nụ cười duyên dáng
Nếu có thể xin cho anh làm bạn
Trên phố Hà Thành lãng mạn đầu xuân
Đi bộ cùng nhau ta đếm bước chân
Bỏ xích lô em không cần phải đạp
Đi bên em thấy mùa xuân bát ngát
Dưới Tháp Rùa nghe dào dạt sóng xô
Cảnh ven hồ sao thấy quá mộng mơ
Anh xếp chữ thành bài thơ viết vội
Chúc cho em, vui trong mùa xuân mới
Anh ra về nhớ Hà Nội và em.

Bài Thơ: ĐỪNG ANH NHÉ LÀM ĐAU EM … HÀ NỘI (Tác giả: Hoàng Anh)

Hỏi anh này … sao tim hoài chất chứa
Trái sầu riêng giữ một nửa cung đời
Để Hà Nội chiều nay khẽ chơi vơi
Ngơ ngác giận hoàng hôn màu tím lặng
Hỏi anh này… trong màn đêm có nắng?
Dẫu vui buồn giọt đắng vẫn hoà tan
Thời gian trôi đời dệt sợi tơ vàng
Xuân vẫn đến bên vầng trăng gõ cửa
Lối ta đi sao hồn anh chết nửa
Nhớ thương gì lời hứa hẹn ngày mưa
Cho tình em đau biết mấy cho vừa
Than chi nữa gánh hoài lang đà vỡ
Hà Nội ơi chỉ còn em bỡ ngỡ
Mộng xuân thì .. tình lỡ … buốt tim nhau
Ngồi nhớ thương vớt giọt ái cung sầu
Hỏi chi em .. đớn đau hồn thêm lạnh
Nắng xuân về sao lòng em cô quạnh
Tết không anh mà chạnh nỗi hờn dâng
Em tự ái nhốt tình mãi cung trăng
Hồn ngơ ngác mảnh hờn ghen uất nghẹn
Có phải anh đã quên lời hò hẹn
Nên phố buồn em chẳng đến cầu duyên
Đừng anh ơi đau giấc mộng thuyền quyên
Đừng anh nhé… làm đau em .. Hà Nội.

Bài Thơ: LANG THANG CHIỀU HÀ NỘI (Tác giả: Mạc Phương)

Hà Nội chiều nay trong tiết cuối đông
Cái nắng hanh làm đỏ hồng đôi má
Vết chân chim hằn sâu thêm vất vả
Xếp loằng ngoằng che cả nét tươi xinh.
Hà Nội với em chẳng chút thịnh tình
Những bước chân một mình nơi bệnh viện
Mặt mũi nhọ nhem chẳng màng thể diện
Chỉ buồn phiền đang mải miết chạy đua.
Hà Nội chiều nay méo ngọn gió lùa
Trên đường phố như cợt đùa nỗi khổ
Em lang thang gót buồn băng qua phố
Tự rặn mình…phải cố để mà vui.

Bài Thơ: HÀ NỘI VÀ TÔI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Hà Nội trong tôi là chốn đi qua
Là cầu Long Biên là ga Hàng cỏ
Tôi theo mẹ đi tàu lên lúc nhỏ
Bên bờ hồ tôi nhớ có kem que
Hà Nội với tôi ngày đó rộng ghê
Tàu điện leng keng bên lề chầm chậm
Tiếng cô bán hàng lời rao thật ấm
Bánh mì nóng giòn dấu ấn không quên
Đường Hà Nội tôi chẳng nhớ hết tên
Chỉ biết các “Hàng” nằm trên phố cổ
Nhưng ánh mắt em thì tôi vẫn nhớ
Cô bé Hà Thành ngày đó cao sang
Thấy em đi bộ trên phố Hàng Ngang
Theo sau em tôi đi sang Hàng Bạc
Tới đường Hàng Bông thì tôi bị lạc
Còn một mình ngơ ngác giữa thủ đô
Bao nhiêu năm tôi kiếm dọc Bờ Hồ
Có những lúc gặp trong mơ cô bé
Mấy chục năm rồi sao em vẫn thế
Mắt xoe tròn tôi không thể quên em.

Bài Thơ: HÀ NỘI YÊU THƯƠNG (Tác giả: Bằng Lăng Tím)

Ta về Hà Nội yêu thương
Bước chân thăm lại con đường Thanh Niên
Món kem ngọt lịm Tràng Tiền
Hồ Gươm buổi sớm bình yên tuyệt vời
Ngôi chùa Trấn Quốc là nơi
Để ta tưởng nhớ một thời đã qua
Ba Đình trải nắng hiền hòa
Đây cầu Thê Húc thướt tha dáng hình
Sao vàng năm cánh nhỏ xinh
Mà như thấy Tổ Quốc mình trong tim
Giang sơn bờ cõi giữ gìn
Vọng vang tiếng Bác còn in trong lòng
Hồn thiêng mảnh đất Thăng Long
Ngân nga khúc nhạc Sông Hồng sóng reo
Những bài thơ hay về Hà Nội và Em

Bài Thơ: ANH MUỐN VỀ THĂM HÀ NỘI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Anh muốn về thăm Hà Nội chiều nay
Gió bấc lùa bên hồ Tây lạnh giá
Sương mờ giăng giăng hàng cây rụng lá
Đôi ba người hối hả bước chân đi
Anh muốn về Hà Nội ngắm cúc chi
Muốn gặp em thuở xuân thì ngày trước
Đường Cổ Ngư ta bên nhau sánh bước
Có xá gì gió bấc ngược chiều đông
Anh muốn về ngày xưa đó tuổi hồng
Em mười lăm còn trắng trong tinh khiết
Xinh đẹp ngây thơ mộng mơ mắt biếc
Nụ cười hiền như ánh nguyệt thanh tao
Anh muốn về Hà Nội ngắm hoa đào
Tìm lại nụ hôn ta trao ngày ấy
Bờ môi ấm nồng con tim run rẩy
Bao năm rồi sao vẫn thấy lâng lâng
Anh muốn về Hà Nội lúc vào xuân
Đào ra hoa biết đã gần tới tết
Mang nắng Sài Gòn xua đi giá rét
Đợi em về em có biết không em.

Bài Thơ: HÀ NỘI MƯA BAY (Tác giả: Mạc Phương)

Tự dặn mình… đừng như thế em ơi.
Sao cứ mãi chơi vơi trong miền hư ảo.
Tỉnh lại đi đừng để tim khờ khạo.
Nhớ một người nói xạo…chả đáng tin.
Khóc đi em đừng cố gắng nén kìm.
Bao ngày qua em lặng im đã đủ.
Thấy hồn hoa sắc tàn phai héo rũ.
Thương mái đầu đã phủ bạc thời gian.
Cuộc vui nào cũng đến lúc sẽ tan.
Dẫu cô đơn đừng than van em ạ.
Con đường nào cũng rẽ đi trăm ngả.
Giữa chợ đời đừng lã chã dòng châu.
Chỉ thời gian là liều thuốc nhiệm màu.
Sẽ chữa lành nỗi đau trong tâm khảm.
Em lại cười nhìn phố xưa lãnh đạm.
Và vui mừng khẽ chạm cánh hoa xuân.
Hà Nội phố trong ngày nghỉ cuối tuần.
Dòng người đi bớt ít phần náo nức.
Mưa lay bay thấm tim buồn rưng rức.

Em trở về …nghe lồng ngực nhói đau ?

EM VỀ HÀ NỘI CÙNG ANH
Thơ: Bằng Lăng Tím

Hẹn sẽ về anh ra đón em không !?
Xuân Hà Nội nắng hồng tươi đẹp lắm
Hồ Gươm nước in nền trời xanh thẳm
Hương ngàn hoa say đắm thật diệu kỳ

Nhớ lần đầu ta dạo phố Tràng Thi
Tay đan nắm thầm thì anh khẽ bảo
Con đường nhỏ hàng cây đang thay áo
Từng chùm bông dạ thảo đủ sắc màu

Kem Tràng Tiền vị ngọt thấm môi nhau
Yêu mãi nhé tình đầu trao tất cả
Xây tổ ấm trái tim hồng ta đã
Nhịp đập chung rộn rã buổi tương phùng

Em sẽ về cho anh hết ngóng trông
Khao khát thỏa nỗi lòng khi xa cách
Bao nỗi nhớ trong lòng mang bộc bạch
Lắng nghe thôi chẳng trách dấu yêu à

Mỗi con đường… mỗi góc phố ta qua
Tia nắng mới hiền hòa vương trải nhẹ
Vẳng đâu đó khúc nhạc Xuân vui vẻ
Tựa bên anh khe khẽ hát yêu đời.

Bài Thơ: NHỚ HÀ NỘI VÀ EM (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Em chỉ là cô gái đạp xích lô
Đang đợi khách bên bờ hồ Hà Nội
Anh đi đâu? anh ơi! xin chớ vội
Cuốc một vòng đầu năm mới cùng em

Ngồi trên xích lô em chở đi xem
Hà Nội phố xuân êm đềm cổ kính
Ba sáu phố phường những con đường chính
Xung quanh hồ anh nhất định sẽ vui

Giữa dòng người đang xuôi ngược ngược xuôi
Anh thấy em nở nụ cười duyên dáng
Nếu có thể xin cho anh làm bạn
Trên phố Hà Thành lãng mạn đầu xuân

Đi bộ cùng nhau ta đếm bước chân
Bỏ xích lô em không cần phải đạp
Đi bên em thấy mùa xuân bát ngát
Dưới Tháp Rùa nghe dào dạt sóng xô

Cảnh ven hồ sao thấy quá mộng mơ
Anh xếp chữ thành bài thơ viết vội
Chúc cho em, vui trong mùa xuân mới
Anh ra về nhớ Hà Nội và em.

Bài Thơ: ĐỪNG ANH NHÉ LÀM ĐAU EM … HÀ NỘI (Tác giả: Hoàng Anh)

Hỏi anh này … sao tim hoài chất chứa
Trái sầu riêng giữ một nửa cung đời
Để Hà Nội chiều nay khẽ chơi vơi
Ngơ ngác giận hoàng hôn màu tím lặng

Hỏi anh này… trong màn đêm có nắng?
Dẫu vui buồn giọt đắng vẫn hoà tan
Thời gian trôi đời dệt sợi tơ vàng
Xuân vẫn đến bên vầng trăng gõ cửa

Lối ta đi sao hồn anh chết nửa
Nhớ thương gì lời hứa hẹn ngày mưa
Cho tình em đau biết mấy cho vừa
Than chi nữa gánh hoài lang đà vỡ

Hà Nội ơi chỉ còn em bỡ ngỡ
Mộng xuân thì .. tình lỡ … buốt tim nhau
Ngồi nhớ thương vớt giọt ái cung sầu
Hỏi chi em .. đớn đau hồn thêm lạnh

Nắng xuân về sao lòng em cô quạnh
Tết không anh mà chạnh nỗi hờn dâng
Em tự ái nhốt tình mãi cung trăng
Hồn ngơ ngác mảnh hờn ghen uất nghẹn

Có phải anh đã quên lời hò hẹn
Nên phố buồn em chẳng đến cầu duyên
Đừng anh ơi đau giấc mộng thuyền quyên
Đừng anh nhé… làm đau em .. Hà Nội.

Bài Thơ: LANG THANG CHIỀU HÀ NỘI (Tác giả: Mạc Phương)

Hà Nội chiều nay trong tiết cuối đông
Cái nắng hanh làm đỏ hồng đôi má
Vết chân chim hằn sâu thêm vất vả
Xếp loằng ngoằng che cả nét tươi xinh.

Hà Nội với em chẳng chút thịnh tình
Những bước chân một mình nơi bệnh viện
Mặt mũi nhọ nhem chẳng màng thể diện
Chỉ buồn phiền đang mải miết chạy đua.

Hà Nội chiều nay méo ngọn gió lùa
Trên đường phố như cợt đùa nỗi khổ
Em lang thang gót buồn băng qua phố
Tự rặn mình…phải cố để mà vui.

Bài Thơ: LANG THANG CHIỀU HÀ NỘI (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: HÀ NỘI VÀ TÔI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Hà Nội trong tôi là chốn đi qua
Là cầu Long Biên là ga Hàng cỏ
Tôi theo mẹ đi tàu lên lúc nhỏ
Bên bờ hồ tôi nhớ có kem que

Hà Nội với tôi ngày đó rộng ghê
Tàu điện leng keng bên lề chầm chậm
Tiếng cô bán hàng lời rao thật ấm
Bánh mì nóng giòn dấu ấn không quên

Đường Hà Nội tôi chẳng nhớ hết tên
Chỉ biết các “Hàng” nằm trên phố cổ
Nhưng ánh mắt em thì tôi vẫn nhớ
Cô bé Hà Thành ngày đó cao sang

Thấy em đi bộ trên phố Hàng Ngang
Theo sau em tôi đi sang Hàng Bạc
Tới đường Hàng Bông thì tôi bị lạc
Còn một mình ngơ ngác giữa thủ đô

Bao nhiêu năm tôi kiếm dọc Bờ Hồ
Có những lúc gặp trong mơ cô bé
Mấy chục năm rồi sao em vẫn thế
Mắt xoe tròn tôi không thể quên em.

Bài Thơ: HÀ NỘI YÊU THƯƠNG (Tác giả: Bằng Lăng Tím)

Ta về Hà Nội yêu thương
Bước chân thăm lại con đường Thanh Niên
Món kem ngọt lịm Tràng Tiền
Hồ Gươm buổi sớm bình yên tuyệt vời

Ngôi chùa Trấn Quốc là nơi
Để ta tưởng nhớ một thời đã qua
Ba Đình trải nắng hiền hòa
Đây cầu Thê Húc thướt tha dáng hình

Sao vàng năm cánh nhỏ xinh
Mà như thấy Tổ Quốc mình trong tim
Giang sơn bờ cõi giữ gìn
Vọng vang tiếng Bác còn in trong lòng

Hồn thiêng mảnh đất Thăng Long
Ngân nga khúc nhạc Sông Hồng sóng reo

Bài Thơ: ANH MUỐN VỀ THĂM HÀ NỘI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Anh muốn về thăm Hà Nội chiều nay
Gió bấc lùa bên hồ Tây lạnh giá
Sương mờ giăng giăng hàng cây rụng lá
Đôi ba người hối hả bước chân đi

Anh muốn về Hà Nội ngắm cúc chi
Muốn gặp em thuở xuân thì ngày trước
Đường Cổ Ngư ta bên nhau sánh bước
Có xá gì gió bấc ngược chiều đông

Anh muốn về ngày xưa đó tuổi hồng
Em mười lăm còn trắng trong tinh khiết
Xinh đẹp ngây thơ mộng mơ mắt biếc
Nụ cười hiền như ánh nguyệt thanh tao

Anh muốn về Hà Nội ngắm hoa đào
Tìm lại nụ hôn ta trao ngày ấy
Bờ môi ấm nồng con tim run rẩy
Bao năm rồi sao vẫn thấy lâng lâng

Anh muốn về Hà Nội lúc vào xuân
Đào ra hoa biết đã gần tới tết
Mang nắng Sài Gòn xua đi giá rét
Đợi em về em có biết không em.

Bài Thơ: HÀ NỘI MƯA BAY (Tác giả: Mạc Phương)

Tự dặn mình… đừng như thế em ơi.
Sao cứ mãi chơi vơi trong miền hư ảo.
Tỉnh lại đi đừng để tim khờ khạo.
Nhớ một người nói xạo…chả đáng tin.

Khóc đi em đừng cố gắng nén kìm.
Bao ngày qua em lặng im đã đủ.
Thấy hồn hoa sắc tàn phai héo rũ.
Thương mái đầu đã phủ bạc thời gian.

Cuộc vui nào cũng đến lúc sẽ tan.
Dẫu cô đơn đừng than van em ạ.
Con đường nào cũng rẽ đi trăm ngả.
Giữa chợ đời đừng lã chã dòng châu.

Chỉ thời gian là liều thuốc nhiệm màu.
Sẽ chữa lành nỗi đau trong tâm khảm.
Em lại cười nhìn phố xưa lãnh đạm.
Và vui mừng khẽ chạm cánh hoa xuân.

Hà Nội phố trong ngày nghỉ cuối tuần.
Dòng người đi bớt ít phần náo nức.
Mưa lay bay thấm tim buồn rưng rức.
Em trở về …nghe lồng ngực nhói đau ?

Trên đây là những bài thơ hay về Hà Nội do dean2020.edu.vn đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn . Hy vọng rằng qua những bài thơ trên sẽ giúp bạn có cái nhìn sâu sắc hơn về vẻ đẹp của Hà Nội, cái chất rất Hà Nội không lẫn đi đâu được, làm xao xuyến bất cứ du khách nào. Nếu có cơ hội hãy ghé qua thăm Hà Nội bạn nhé!

Related Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *