Nhà Văn Victor Hugo – Tiểu sử, cuộc đời và sự nghiệp

Victor Hugo là một nhà văn, nhà thơ, nhà viết kịch thuộc chủ nghĩa lãng mạn nổi tiếng của Pháp. Ông cũng đồng thời là một nhà chính trị, một trí thức dấn thân tiêu biểu của thế kỷ XIX. Victor Hugo chiếm một vị trí trang trọng trong lịch sử văn học Pháp. Dưới đây là những thông tin liên quan đến tiểu sử, cuộc đời và sự nghiệp của Nhà Văn Victor Hugo, cùng tham khảo nhé!

Tiểu sử của nhà văn Victor Hugo

Tiểu sử của nhà văn Victor Hugo

Victor Hugo (26 tháng 2 năm 1802 – 22 tháng 5 năm 1885) là nhà thơ và tiểu thuyết gia người Pháp trong Phong trào lãng mạn. Trong số các độc giả Pháp, Hugo được biết đến nhiều nhất với tư cách là một nhà thơ, nhưng với độc giả bên ngoài nước Pháp, ông được biết đến nhiều nhất qua các tiểu thuyết sử thi Thằng gù nhà thờ Đức Bà và Les Misérables .

Một người bạn đặc biệt của mẹ Hugo là Tướng Victor Fanneau de La Horie – kẻ thù của chính phủ Pháp. Bà để ông trốn trong nhà của họ, và trong thời gian này, ông ấy trở thành giáo viên cho Victor Hugo và các anh của mình. Tuy nhiên, Hugo và các anh trai của mình thường xuyên đi thăm cha, khiến việc học hành bị gián đoạn.

Khi còn là một cậu bé, Victor Hugo có niềm đam mê và hứng thú với thơ ca.  Lên 12 tuổi, Victor và các anh trai được gửi đến trường Pension Cordier. Ở đó, họ thực hiện các nghiên cứu khoa học, thời gian rảnh thì viết thơ và đóng kịch. 15 tuổi, Victor Hugo giành chiến thắng trong cuộc thi thơ do Académie Française tổ chức. Năm 16 tuổi, ông đứng đầu trong cuộc thi Académie des Jeux Floraux.

Năm 1821, mẹ ông qua đời, ông từ chối nhận tất cả các khoản hỗ trợ tài chính từ cha mình và chịu đựng một năm nghèo đói trầm trọng. Cho đến năm 1822, tập thơ đầu tiên của ông, “Odes at Poésies”, đã giúp ông trở nên nổi tiếng. Mỗi năm, Victor Hugo nhận được lương hoàng gia với khoản tiền trợ cấp là 1.000 franc từ vua Louis XVIII.

Ngay sau đó, Hugo kết hôn với Adèle Foucher – người được cho là “thanh mai trúc mã” của ông. Cặp đôi này sau đó sinh ra bốn người con. Căn hộ của họ tại Paris trở thành nơi gặp gỡ của những nhà văn đầy tham vọng của Phong trào lãng mạn thời kỳ đó.

Hôn nhân của Victor Hugo

Năm 1821, mẹ ông qua đời, ông từ chối nhận bất kỳ khoản hỗ trợ tài chính nào từ cha mình và chịu đựng một năm nghèo đói trầm trọng. Nhưng vào năm 1822, tập thơ đầu tiên của ông, “Odes at Poésies”, đã giúp ông nhận được khoản tiền trợ cấp 1.000 franc mỗi năm từ vua Louis XVIII.

Hôn nhân của Victor Hugo

Ngay sau đó, Hugo kết hôn với ‘thanh mai trúc mã” của mình – Adèle Foucher. Cặp đôi này sau đó có bốn người con. Căn hộ của họ ở Paris trở thành nơi gặp gỡ của những nhà văn đầy tham vọng của Phong trào lãng mạn.

Sự nghiệp của Victor Hugo

Vào năm 1824, Victor Hugo là một thành viên của nhóm những người nổi loạn thời Lãng mạn đang cố gắng lật đổ sự thống trị của văn học cổ điển. Họ là những nhà văn trẻ muốn phá vỡ chủ nghĩa tân cổ điển (một phong cách viết dựa trên phong cách của Hy Lạp và La Mã cổ đại, trong đó văn bản logic, rõ ràng và có trật tự được coi trọng).

Sau chuyến thăm Alphonse de Lamartine (1790–1869) và khám phá ra dòng nhạc ballad của Đức (đưa câu chuyện vào âm nhạc theo một cách nghệ thuật). Năm 1826 Victor Hugo xuất bản “Odes et ballades”, thể hiện rõ ràng sự bác bỏ chủ nghĩa tân cổ điển của ông.

Sự nghiệp của Victor Hugo

Năm 1826 và 1827 là những năm thành công của Cenacle, cái tên được đặt cho một nhóm các nhà lãng mạn trẻ, những người ủng hộ Hugo và thơ của ông. Họ gọi ông là “hoàng tử của các nhà thơ.” Hugo ngừng viết những bài thơ tâng bốc (những bài thơ thể hiện những cảm xúc và cảm xúc tích cực về con người hoặc sự kiện) cho Vua Charles X (1757–1836) và thay vào đó bắt đầu ca ngợi Napoléon I (1769–1821).

Với sự hỗ trợ của bạn bè, Hugo đã tạo ra thái độ của chủ nghĩa lãng mạn. Niềm tin này được thể hiện trong lời tựa cho vở kịch chưa được sản xuất của ông – Cromwell, được xuất bản vào tháng 10 năm 1827. Ông cảm thấy rằng thơ nên thuận theo tự nhiên, trộn lẫn cái đẹp và cái tốt với cái xấu và cái không vừa lòng. Kinh thánh, Homer (khoảng thế kỷ thứ chín trước Công nguyên), và William Shakespeare (1564–1616) là những nguồn cảm hứng cho nền văn học mới của ông.

Vào năm 1830, ông trở thành một trong những nhà lãnh đạo của nhóm này khi bộ phim lịch sử Hernani của ông nhận được sự yêu mến của khán giả và phá vỡ vòng vây của định dạng cổ điển trên sân khấu. Nó cũng làm cho ông trở nên giàu có, và trong mười lăm năm sau đó, sáu vở kịch, bốn tập thơ, và tiểu thuyết Nhà thờ Đức Bà Paris (Thằng gù nhà thờ Đức Bà) đã khẳng định vị thế của ông là nhà văn hàng đầu của Pháp.

Những năm cuối đời của Victor Hugo

Mặc dù Hugo trở lại Pháp sau năm 1870 như một biểu tượng của sự chiến thắng của nền cộng hòa, nhưng những năm sau đó của ông phần lớn rất buồn. Ông mất hai con trai từ năm 1871 đến năm 1873. Các tác phẩm sau này của ông có phần u ám hơn so với các tác phẩm trước đó của ông, tập trung vào các chủ đề về Chúa, Satan và cái chết.

Năm 1878, ông bị tắc nghẽn mạch máu não. Hugo và tình nhân của mình, Juliette, tiếp tục sống ở Paris cho đến cuối đời. Con phố nơi ông sống được đổi tên thành Đại lộ Victor Hugo nhân dịp sinh nhật lần thứ 80 của ông vào năm 1882. Juliette qua đời vào năm sau và Hugo qua đời tại Paris vào ngày 22 tháng 5 năm 1885.

Những năm cuối đời của Victor Hugo

Hugo mất ở tuổi 83. Điều ước cuối cùng của ông là, “Tôi để lại 50.000 franc cho người nghèo. Tôi ước được đưa đến nghĩa trang trên chiếc xe tang thường được sử dụng cho người nghèo. Tôi từ chối lời cầu nguyện của tất cả các nhà thờ. Tôi tin vào Chúa.”

Dù nguyện vọng của ông là như vậy, nhưng người dân Pháp vẫn tổ chức tang lễ của ông như tang lễ của một anh hùng. Thi thể của ông nằm nguyên trạng bên dưới Khải Hoàn Môn trước khi được chôn cất tại Điện Panthéon.

Dù Victor Hugo đã mất nhưng ông vẫn là một trong những người khổng lồ của văn học Pháp. Mặc dù khán giả Pháp chủ yếu tôn vinh ông với tư cách một nhà thơ, nhưng ông được biết đến nhiều hơn với tư cách là một tiểu thuyết gia ở các nước nói tiếng Anh.

Chủ đề và phong cách văn học

Hugo đề cập đến nhiều chủ đề văn học trong suốt sự nghiệp của mình, từ nội dung mang tính chính trị đến các bài viết mang tính cá nhân cao hơn nhiều. Ở thể loại thứ hai, ông đã viết một số bài thơ được hoan nghênh nhất của mình về cái chết không đúng lúc của con gái ông và nỗi đau của chính ông. Ông bày tỏ mối quan tâm của mình đối với phúc lợi của những người khác và của các thể chế lịch sử, với các chủ đề phản ánh niềm tin cộng hòa của chính ông và sự tức giận của ông trước những bất công và bất bình đẳng.

Chủ đề và phong cách văn học

Hugo là một trong những đại diện đáng chú ý nhất của chủ nghĩa lãng mạn ở Pháp, từ văn xuôi đến thơ và kịch của ông. Do đó, các tác phẩm của ông chủ yếu bao gồm các lý tưởng lãng mạn của chủ nghĩa cá nhân, cảm xúc mãnh liệt, và tập trung vào các nhân vật và hành động anh hùng. Những lý tưởng này có thể được nhìn thấy trong nhiều tác phẩm của ông, bao gồm một số tác phẩm đáng chú ý nhất của ông. Cảm xúc dạt dào là một dấu ấn trong tiểu thuyết của Hugo, với ngôn ngữ đưa người đọc vào cảm xúc mãnh liệt của những nhân vật đầy đam mê, phức tạp. Ngay cả những nhân vật phản diện nổi tiếng nhất của anh ấy – Archdeacon Frollo và Thanh tra Javert – cũng được phép gây rối loạn nội tâm và cảm xúc mạnh mẽ. Trong một số trường hợp, trong tiểu thuyết của mình, giọng kể chuyện của Hugo đi sâu vào chi tiết về những ý tưởng hoặc địa điểm cụ thể, với ngôn ngữ miêu tả mãnh liệt.

Những tác phẩm nổi tiếng của nhà Victor Hugo

Tác phẩm:

  • Cromwell (1827)
  • Angelo, tyran de Padoue (1835)
  • Ruy Blas (1838)
  • Le Roi s’amuse (1832)
  • Lucrèce Borgia (1833)
  • Marie Tudor (1833)
  • Les Burgraves (1843)
  • Hernani (1830)
  • Marion Delorme (1831)
  • Torquemada (1882)
  • Théâtre en liberté (1886)

Thơ:

  • Bug-Jargal (1820)
  • Claude Gueux (1834)
  • Người cười (L’Homme qui rit) (1869)
  • Han d’Islande (1823)
  • Le Dernier Jour d’un condamné (1829)
  • Những người khốn khổ (Les Misérables) (1862)
  • Les Travailleurs de la mer (1866)
  • Nhà thờ Đức Bà Paris (Notre-Dame de Paris) (1831)
  • Chín mươi ba (Quatre-vingt-treize) (1874)

Các quyển tiểu thuyết nổi tiếng của Victor Hugo

Nhà thờ Đức Bà Paris (Thằng gù ở nhà thờ Đức Bà)

Nhà thờ Đức Bà Paris (Thằng gù ở nhà thờ Đức Bà)

Năm 1831, Victor Hugo xuất bản một trong những tác phẩm lâu đời nhất của mình, Nhà thờ Đức Bà Paris (The Hunchback of Notre Dame). Lấy bối cảnh thời kỳ trung cổ, cuốn tiểu thuyết thể hiện sự phê phán gay gắt xã hội suy thoái và xa lánh người đàn ông gù lưng Quasimodo. Đây là tác phẩm nổi tiếng nhất của Hugo cho đến nay và mở đường cho việc viết chính trị sau này của ông.

“Nhà Thờ Đức Bà Paris” là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác theo khuynh hướng lãng mạn của tác giả Victor Hugo. Cũng nhờ thành công của tác phẩm mà ông được biết đến như một nhà văn nhân đạo, lãng mạn bậc nhất của nước Pháp. Bằng những cốt truyện khá bi thảm, nặng nề, kết hợp cùng các tình tiết lắp đặt khéo léo. Chúng sẽ mang đến sự kịch tính và hình ảnh được tô đậm, cũng như phóng đại, lẫn lộn thực hư, kết hợp với bút pháp miêu tả thật rực rỡ, kỳ thú của Victor Hugo.

Nhà thờ Đức bà như một nhân chứng lịch sử, tạo ra một cuộc hoán đổi ngoạn mục giữa hai con người đại diện cho hai tầng lớp xã hội khác nhau. Một linh mục cao sang, quyền lực, được mọi con người từ dưới nhà thờ Đức bà nhìn lên, cảm thấy ông ta thật vĩ đại, lớn lao, nhưng tên gù đứng trên đỉnh của ngọn tháp nhà thờ, nhìn xuống dưới thấy người linh mục, ông ta thật nhỏ bé, tầm thường, và cũng là con người trần tục như ai.

Là một tên gù bị xã hội cự tuyệt, ngay cả người linh mục nhận nuôi hắn cũng không phải vì lòng tốt mà chỉ là muốn để cái đức lại cho em ông ta, cứ tưởng như hắn cũng chỉ là một viên đá bị lỗi của tạo hóa, vậy mà hắn cũng biết yêu, biết ghen, biết buồn. Và chính tình yêu đã đưa hắn đi đến tận cùng cảm xúc của loài người. Tình yêu của thằng gù với cô vũ nữ rất mãnh liệt, mặc dù họ lại có 1 cái kết đau thương nhưng tình yêu ấy không bao giờ có thể tàn phai. Đây là 1 tác phẩm mà có sự liên kết chặt chẽ đến đời sống của con người.

Những người khốn khổ

Những người khốn khổ là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của nhà văn Victor Hugo và cũng là một trong những đại diện đỉnh cao nhất của văn học chủ nghĩa lãng mạn. Cả bộ truyện là tiếng nói nhân đạo sâu sắc trong bức tranh hiện thực mà tác giả dành cho những kiếp người cùng cực dưới đáy xã hội lúc bấy giờ.

Cuốn tiểu thuyết kinh điển này được cho ra mắt lần đầu tiên vào năm 1862 với đầy đủ gồm 3 phần. Khi tác phẩm này được cho ra mắt, đã tạo nên một cơn sốt lớn và được các nhà phê bình chuyên môn đánh giá cao. Và xem đây là một trong số những cuốn tiểu thuyết hay và có ảnh hưởng nhất trong nền văn học thế giới vào thế kỷ 19 lúc bấy giờ.

Những người khốn khổ

Bộ sách này bao gồm 3 tập bìa cứng đã tái hiện chân thật một xã hội hiện đại, một thiên anh hùng ca bằng văn xuôi. Nhà văn Victor Hugo đã diễn tả một cuộc đời trăm ngàn khổ cực cùng tâm hồn vô cùng cao thượng của một người tù khổ sai là Giăng Vangiăng, của một thiếu phụ bị xã hội tư bản tàn bạo chà đạp là Phăngtin và của một trẻ thơ anh dũng là Gavơrốt.

Trong cuốn sách này, Victor Hugo đã chọn cách đứng hẳn về phía quần chúng, khi đã mô tả cuộc chiến đấu hùng tráng của nhân dân Pari nổi dậy năm 1832 chống lại chính quyền phản động lúc bấy giờ hết sức rõ nét và ấn tượng.

Tác giả Victor Hugo sẽ cho bạn được nhìn thấy và cảm nhận rõ nét nhất về số phận của những người khốn khổ trong một xã hội. Thông qua các thông điệp được tác giả đề cập trong cuốn sách này như những giá trị tư tưởng về nhân đạo, về sự đồng cảm và lòng nhân hậu đối với những số phận có hoàn cảnh vô cùng éo le. Những con người ở tầng lớp dưới đáy của xã hội như tù nhân, một nhà văn trẻ tuổi cho đến một người phụ nữ bị xã hội tư bản né tránh.

Thằng Cười

Tác giả Victor Hugo cho ra mắt tác phẩm “Thằng Cười” vào năm 1868 dưới thời Napoleon III, thời kỳ khi mà nhà văn đang bị lưu đày tại hòn đảo Guernsey thuộc lãnh thổ Anh trên biển Manche. Sau thời gian 7 năm, ông rời hòn đảo trở về lại nước Pháp. Hai năm sau đó, khi đế chế của Napoleon sụp đổ. Thì cuốn sách này đã được khởi thảo và hoàn thành trong vòng hai năm (1866-1868). “Thằng Cười’ được coi là đã vượt qua dự định ban đầu của người viết. Bởi cuốn sách không chỉ dừng lại ở một tác phẩm chính trị mà còn là một tác phẩm triết học, lịch sử và thi ca.

Thằng Cười

Tuy nhiên, sự thật là, khi tác phẩm ra đời đã không nhận được độc hưởng ứng nào từ phía độc giả. Bản thân của tác giả Victor Hugo cũng phải thừa nhận cho những thất bại này. Mà một phần nguyên nhân đã được ông quy cho tham vọng của mình quá lớn. Và cho đến thế kỷ 20, thì những giá trị trong tác phẩm của đại thi hào văn học Victor Hugo mới được nhìn nhận lại, “Thằng Cười” khi ấy mới trở về đúng ngôi vị của mình.

Ngày cuối cùng của một tử tù

Cuốn tiểu thuyết chỉ hơn 100 trang với nội dung gói gọn trọn một ngày, nhưng đã chất chứa sức nặng vô hình trong giá trị nội dung lẫn giá trị tư tưởng mà Victor Hugo gửi gắm vào từng câu, từng chữ. “Ngày Cuối Cùng Của Một Tử Tù” mang đến cho người đọc một cốt truyện với những tình tiết phát triển nhanh, song hành cùng những dòng nội tâm, tâm trạng đầy day dứt, khắc khoải của một người đàn ông mà thời gian để sống, chỉ còn được tính bằng giờ, bằng phút.

Ngày cuối cùng của một tử tù

Và để khắc sâu thêm dòng ý thức của người tử tù trong ngày cuối cùng còn được sống, tác giả Victor Hugo đã sử dụng ngôi kể thứ nhất, người kể chuyện xưng tôi, điểm nhìn trần thuật được đặt trùng với nhân vật tự sự. Bởi thế mà, nỗi đau, niềm ham sống tưởng chừng như “hèn mọn” của nhân vật tử tù lại càng trở nên rất chân thực và sống động. “Ngày Cuối Cùng Của Một Tử Tù” là một cuốn tiểu thuyết có dung lượng ngắn nhất trong sự nghiệp của tác giả Victor Hugo. Nhưng ngắn gọn không có nghĩa là thiếu chiều sâu hay thiếu đi sức nặng vĩ đại.

Tác phẩm ấy, như là một bài ca xúc động về tình đời, tình người, về tinh thần nhân đạo, về tình yêu đời, tình yêu con người tới quặn thắt. Ở cuốn sách này, Victor Hugo không nhằm phán xét tội lỗi của những ai mang tội mà chỉ hướng đến giá trị nhân văn: mọi sinh mạng đều đáng quý, và con người, ai cũng có một lòng khao khát được sống là một con người toàn vẹn.

Chú bé thành Paris

“Chú bé Paris” là một phần của kiệt tác “Người nghèo” của nhà văn Pháp – Victor Hugo. Nhân vật chính được nhắc đến trong tác phẩm của ông là Gavroche. Là người đại diện cho thế hệ thanh niên Paris trẻ tuổi trong nửa đầu thế kỷ XIX, một đứa trẻ đường phố, một người lính anh hùng, một viên ngọc trong bùn.

Chú bé thành Paris

Trong tác phẩm này, tác giả đã khắc họa sống động chú bé Gavroche hồn nhiên, dũng cảm và nghĩa hiệp… Gavroche tuy đói khổ và nhiễm chút “bụi đời” nhưng vẫn rạng ngời phẩm chất tốt đẹp. Chú căm ghét kẻ giàu và sẵn sàng giúp đỡ người nghèo khó. Chú đã dùng đồng xu cuối cùng để mua bánh cho hai đứa trẻ lạc đường đang đói và còn mở rộng bụng voi để chúng ngủ qua đêm.

Trong cuộc nổi dậy, Gavroche hăng hái tham chiến với khẩu súng không cò súng, hát những bài hát hài hòa của những con chim và những khu nhà xưởng. Mặc dù có cơ hội thoát khỏi vòng vây, nhưng anh ta không nghĩ đến việc rời đi chỉ để bảo toàn mạng sống của mình, mà vẫn quyết tâm ở lại để cùng chiến đấu anh dũng đến hơi thở cuối cùng.

Victor Hugo chắc chắn là một trong những nhà văn Pháp được biết đến nhiều nhất. Dù ông đã mất, nhưng các tác phẩm của ông vẫn được yêu thích, thậm chí là nghiên cứu và phóng tác trong thời hiện đại.

Trên đây, dean2020.edu.vn đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn những thông tin cơ bản về tiểu sử, cuộc đời và sự nghiệp của nhà văn nổi tiếng Victor Hugo. Hy vọng với những chia sẻ của chúng tôi sẽ giúp bạn có thêm những thông tin mà bạn đang tìm kiếm về nhà văn Victor Hugo nhé!

Related Posts

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *