Nhà Văn Gustave Flaubert – Tiểu sử, cuộc đời và sự nghiệp

Gustave Flaubert là nhà văn danh tiếng người Pháp, được nhiều người biết tới vì các cuốn tiểu thuyết của ông viết theo trường phái hiện thực (realism), mang đặc tính là sự chú ý từng chi tiết, cách quan sát chính xác, sự quan tâm rất nhiều vào ngôn ngữ và hình thức của cách hành văn và tác giả này đã khổ công theo đuổi cách toàn hảo trong văn chương. Cuốn tiểu thuyết nổi danh nhất của Gustave Flaubert là cuốn “Bà Bovary” (1857) được coi là một trong các tác phẩm quan trọng nhất của nền văn chương Pháp. Dưới đây là những thông tin về tiểu sử, cuộc đời và sự nghiệp của Nhà Văn Gustave Flaubert, cùng tham khảo nhé!

Tiểu sử nhà văn Gustave Flaubert

Gustave Flaubert (12 tháng 12 năm 1821 – 8 tháng 5 năm 1880) là một tiểu thuyết gia người Pháp, được coi là một trong những tiểu thuyết gia lớn nhất của phương Tây.

Ông là người con thứ hai của Achille-Cléophas Flaubert (1784-1846), một bác sĩ phẫu thuật hành nghề ở Rouen, và Anne Justine. Theo một vài nguồn tài liệu, ông bắt đầu viết khi còn rất nhỏ, khoảng 8 tuổi. Gustave Flaubert đã sớm mang trong lòng một thiên hướng về nỗi buồn về sự bi quan, bên cạnh lòng yêu mến khoa học, một khả năng nhận xét tỉ mỉ và thận trọng, khách quan. Ông được giáo dục trong thành phố nơi ông sinh sống và không dời đi đâu tận đến năm 1840 khi ông đến Paris để học về luật.

Tiểu sử nhà văn Gustave Flaubert

Trong thời kỳ lãng mạn thơ mộng thời niên thiếu, Flaubert đã có những giấc mơ về “sự nổi loạn siêu việt”, ông muốn làm người hát rong, người khởi nghĩa người Phương Đông… nhưng trước hết là người nghệ sĩ. Mùa hè năm 1836, lúc ông 17 tuổi, ông đã gặp gỡ Elisa Schesinger – một mối tình đam mê thầm lặng nhưng mãnh liệt và lâu bền của ông. Mãi 35 năm sau ông mới dám gửi bức thư tình đầu tiên khi bà này đã góa chồng. Mối tình này trở thành nguồn cảm hứng trong nhiều tác phẩm của ông về sau như Mémoires d’un fou (Nhật ký người điên) và nhất là tiểu thuyết L’Éducation sentimentale (Giáo dục tình cảm) với nhân vật Marie Arnoux.

Ở Paris, ông đã kết giao với nhiều người trong giới văn học, trong đó có Victor Hugo. Năm 1846, ông đã rời Paris và từ bỏ việc học luật. Ông bị bệnh thần kinh và chứng bệnh đó có thể đã góp phần vào sự chuyển hướng của ông.

Sau khi sống ở Paris, Flaubert đã trở lại Croisset gần Rouen và sống với mẹ của ông. Ngôi nhà của họ ở gần sông Seine đã trở thành nhà của Flaubert trong suốt cuộc đời của ông. Flaubert không lập gia đình. Từ năm 1846 đến năm 1854, ông có một truyện tình với nhà thơ Louise Colet. Theo Émile Faguet, người viết sử về ông, thì chuyện tình của ông với Louise Colet là tình cảm chân thật.

Tong quãng đời về già ông bị nhiều cú sốc nặng về cái chết của mẹ và những người bạn thân thiết như nữ sĩ George Sand. Ông lại khó khăn về tài chính khi phải hy sinh cả gia sản để cứu đứa cháu khỏi bị phá sản. Và cả sự thất bại của tác phẩm Tentation de Saint Antoine (Sự cám dỗ của thánh Ăng toan) làm Flaubert thêm thất vọng đã được thể hiện qua Bouvard et Pécuchet còn đang dang dở. Tuy vậy, tuyển tập Trois contes (Ba truyện ngắn, 1877) được xem như một kiệt tác.

Bắt đầu văn học

Gustave Flaubert gặp Guy de Maupassant từ nhỏ, với sự nài nỉ của mẹ. Alfred Le Poittevin, anh trai của Laure, trong suốt cuộc đời là một người bạn tuyệt vời của nhà văn tận hiến và cô giữ tình bạn và tình cảm của mình.

Khi Maupassant bắt đầu viết, Flaubert đã đồng ý cho anh ta là một học sinh, vì họ gặp nhau thường xuyên và Flaubert đã sửa chữa công việc của cậu bé, ngoài việc cho anh ta lời khuyên và hướng dẫn trong bài viết của mình.

Cả hai đều xuất thân từ những gia đình có cha mẹ ly thân và câu chuyện của họ đã tạo ra mối liên kết chặt chẽ giữa hai tác giả. Trên thực tế, Flaubert tuyên bố rằng ông cảm thấy Maupassant có tình cảm giống như con trai.

Thông qua tác giả của Bà chủ, Maupassant đã gặp các nhà văn nổi tiếng của nền văn học Paris, đặc biệt là chủ nghĩa tự nhiên, như Edmond Goncourt, Henry James, Émile Zola và cả tiểu thuyết gia người Nga Ivan Turgenev.

Khi còn ở dưới sự dạy dỗ của Flaubert, ông đã viết một số truyện mà ông đã xuất bản trên các tạp chí nhỏ dưới bút danh, chẳng hạn như “La hand dissecada” (1875), mà ông đã ký tên là Joseph Prunier. Năm sau, ông đã viết một loạt các bài thơ dưới tên Guy de Valmont. Ông cũng đã viết và đại diện riêng cho một vở kịch không được xuất bản khi ông còn sống được gọi là “À la feuille de rose, maison turque”.

Cuộc sống riêng tư của nhà văn Gustave Flaubert

Sự thèm ăn tình dục và sự lăng nhăng của Guy de Maupassant đã nổi tiếng ngay cả trong thời đại của ông. Nhà văn tuyên bố có thể điều khiển cơ quan tình dục của mình theo ý muốn và thường xuyên đặt cược với bạn bè nói rằng anh ta có thể cương cứng ngay lập tức.

Vào tháng 12 năm 1876 Maupassant mắc phải một trong những căn bệnh đáng sợ nhất thời điểm này, bệnh giang mai. Mặc dù em trai của anh đã chết vì tình trạng tương tự, Maupassant không bao giờ đồng ý trải qua điều trị.

Cuộc sống riêng tư của nhà văn Gustave Flaubert

Anh ta luôn giả vờ là một người đàn ông khỏe mạnh, nhưng trong thực tế, anh ta đã cho thấy các triệu chứng không liên tục làm giảm năng lực thể chất của anh ta. Năm sau mắc bệnh giang mai, ông bị rụng tóc và sau đó gặp vấn đề về mắt vào năm 1880.

Mặc dù bị bệnh, Maupassant vẫn tiếp tục với đời sống tình dục năng động và lăng nhăng, có nhiều con tự nhiên, lần đầu tiên sinh năm 1883 và được gọi là Lucien Litzelmann, năm 1884, ông có Lucienne Litzelmann, và hai năm sau Marguerite Litzelmann.

Năm 1885 Maupassant bắt đầu xuất hiện ảo giác và thay đổi tính cách. Năm năm sau, căn bệnh của anh nghiêm trọng hơn nhiều và anh cũng bắt đầu bị rối loạn khứu giác.

Vào ngày 1 tháng 1 năm 1892 Guy de Maupassant đã cố tự tử bằng cách cắt cổ họng. Sau đó, anh được nhận vào viện tâm thần của bác sĩ Blanche.

Phong cách văn học

Guy de Maupassant được coi là nhà văn vĩ đại nhất của truyện ngắn Pháp. Ông theo xu hướng tự nhiên và quản lý để đạt được một thẩm mỹ thực tế trong công việc của mình. Ông là một trong những người kể chuyện đầu tiên đạt được thành công thương mại trên quy mô lớn.

Những người trẻ tuổi tự xưng là những người theo chủ nghĩa tự nhiên đã tìm cách thể hiện cuộc sống của những người bình thường trong những năm 1880. Họ muốn miêu tả sự đau khổ, bóc lột và thất vọng mà người Pháp đang mang theo vào thời điểm đó..

Trong vũ trụ văn học của Maupassant, các nhân vật theo đuổi những ham muốn thấp kém của họ, được thúc đẩy bởi ham muốn, tham vọng hoặc tham lam. Những người cố gắng cải cách hoặc đạt được mục đích cao cả không có kết quả tốt.

Maupassant nhấn mạnh sự giả hình của tất cả các tầng lớp xã hội Pháp, khi ông đi giữa nông dân và gái mại dâm, giống như cách ông đã làm giữa tư sản và trong các tiệm nổi tiếng nhất.

Anh ấy không phải là người yêu thích trang sức, thực tế công việc của anh ấy rất súc tích, nhưng trực tiếp và phản ánh trong công việc của anh ấy những kinh nghiệm của xã hội nơi anh ấy sống trong thế kỷ XIX.

Vào cuối đời, anh ta đã thay đổi phong cách kể chuyện của mình, vốn là vô tư, để cống hiến bản thân chặt chẽ hơn nhiều để thể hiện linh hồn và các quá trình nội tâm mà các nhân vật của anh ta đã sống, giới thiệu trong lời kể về những ảo giác phải chịu đựng.

Tư tưởng và nghệ thuật

Flaubert đã từng nói: “Ở trong tôi có hai con người, một bị lóa mắt trước những khoa trương văn vẻ tính trữ tình, những đôi cánh bay bổng và âm vang của câu chữ, những đỉnh cao lý tưởng;con người thứ hai thì đào bới lục lọi sự thật tất cả lúc nào mà anh ta có thể, anh ta két án điều nhỏ bé một cách mạnh mẽ cũng như khi anh ta kết án sự vĩ đại, anh ta muốn các bạn cảm nhận một cách cụ thể bằng cảm giác vật chất.”

“Con người thứ nhất” là khi ông đang ở thời kỳ sùng bái Victor Hugo chủ nghĩa lãng mạn, những đam mê thời non trẻ đã để lại trong Flaubert một trái tim dịu dàng nhạy cảm nhiệt tình mà sau này ông buộc phải phủ nhận tất cả để thay vào đó là một thái độ hoài nghi sâu sắc.

“Con người thứ hai” đã đứng trước nhiều băn khoăn và tan vỡ trong tâm hồn. Xuất phát từ cảm quan đó nên thái độ của Flaubert cũng khác với cá nhà văn hiện thực khác. Ông không cố đi tìm lại cái đẹp cái lý tưởng như Stendhal, không đấu tranh lên án những cái xa của những “kẻ hãnh tiến” trong xã hội đang trên đà tư sản hóa như Honoré de Balzac. Thái độ phê phán hiện thực của ông gắn liền với cảm giác tuyệt vọng. Nên các nhân vật thành công nhất của ông như Emma Bovary (trong Madame Bovary), Fréderic (trong L’Éducation sentimentale]] đã nổi loạn hoặc thỏa hiệp một cách âm thầm.

Ông được mệnh danh là “nhà văn buồn nhất thế kỷ

Các tác phẩm chính

  • Mémoires d’un fou (Nhật ký người điên)
  • Madame Bovary (Bà Bovary, 1857)
  • Salammbô (1862)
  • L’Éducation sentimentale (Giáo dục tình cảm, 1869)
  • La Tentation de Saint Antoine (Sự cám dỗ của thánh Antoine, 1874)
  • Trois contes (Ba truyện kể, 1877)
  • Bouvard et Pécuchet (Bouvard và Pécuchet) (1881)

Cái chết của nhà văn Gustave Flaubert

Guy de Maupassant qua đời vào ngày 6 tháng 7 năm 1893 tại Passy, ​​Paris, Pháp. Một tháng trước sinh nhật thứ 43 của mình, tác giả đã trải qua một cơn động kinh.

Anh trai của ông, Hervé đã chết năm 1889 vì căn bệnh tương tự, vì vậy một số người cho rằng bệnh giang mai Maupassant là bẩm sinh. Tuy nhiên, sự lăng nhăng của tác giả dường như chỉ ra rằng chính anh ta mắc phải căn bệnh này trong một cuộc phiêu lưu.

Trước khi chết, ông đã để lại văn bia của riêng mình bằng văn bản nói rằng “Tôi đã thèm muốn tất cả mọi thứ và tôi không cảm thấy niềm vui trong bất cứ điều gì”. Hài cốt của anh được chôn cất tại Nghĩa trang Montparnasse ở Paris.

Những câu chuyện mới nhất của anh ta thường gặp ảo giác và một số người cho rằng trong khi Maupassant viết và là con mồi của chứng mất trí nhớ do bệnh giang mai, tuy nhiên chúng được cấu trúc chính xác và không có gì có thể chứng thực lý thuyết này.

Ảnh hưởng của nhà văn Gustave Flaubert

Tác phẩm của Guy de Maupassant đã truyền cảm hứng cho nhiều tác giả truyện ngắn, trong đó có Chekhov, Leo Tolstoy và Horacio Quiroga. Người ta nói rằng ông là một trong những tác giả đạo văn nhất của thế kỷ 19.

Một số lượng lớn phim và vở kịch đã xuất hiện lấy tác phẩm của Maupassant làm cột trung tâm. Vô số tác giả đã lấy cảm hứng từ tác phẩm của mình, bao gồm cả Luis Buñuel với Một người phụ nữ không có tình yêu (1951), hoặc Emilio Gómez Muriel với Người phụ nữ cảng (1949).

Trên đây, dean2020.edu.vn đã tổng hợp và chia sẻ đến các bạn những thông tin cơ bản về tiểu sử, cuộc đời và sự nghiệp của nhà văn nổi tiếng Gustave Flaubert. Hy vọng với những chia sẻ của chúng tôi sẽ giúp bạn có thêm những thông tin mà bạn đang tìm kiếm về nhà văn Gustave Flaubert nhé!

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *